Bao năm bên tình mới, nhớ hoài hình bóng xưa,
thao thức trăng đầu hôm, trăng đêm nay sao mờ,
như hờn ai chốn xưa.
Một thoáng nhớ đêm nay vấn vương tình ban đầu
quỳnh hoa thơm ngát ngoài sân.
Ngày đó quen nhau thấm tình mình trong tiếng thơ,
em ngây ngô với tình yêu đầu.
Ngồi bên nhau ngắm quỳnh trong ánh trăng mơ.
Đưa anh ra chốn thị thành chân không đành buồn theo từng bước
Giây phút tiễn nhau làm sao nói hết câu chạnh lòng
Xa cách bây giờ ghi hẹn thề cho núi sông
Tay ấm tay lòng sao nỡ rời anh biết không.
Nói: Đã biết rồi em sẽ lấy chồng,
Bao năm chờ đợi mỏi mòn không.
Bạc tiền đưa đẩy duyên hờ hững,
Một thoáng chiêm bao tỉnh giấc nồng
Em đi lấy chồng xa xa quá bên kia bờ đại dương
Ôi xa cách từ đây kiếp nào lại trông thấy nhau
Lúc xưa tình trao lời hứa không phụ phàng
Mà nỡ sao đành lòng
Để lại mình anh đêm sầu thương nhớ thức suốt canh thâu.
Giờ mình gặp nhau tìm câu lúc thuở năm nào?
Chúng mình thầm trao lời yêu son sắc nào phai
Miệt mài đêm nay, ngày mai hai đứa giã từ
Cách hai phương trời, mỗi người đôi nơi
Bạn bè giờ xa xôi đôi phương trời cách biệt
Đường đời đổi thay mỗi người đi một ngả
Giờ buồn ngồi nơi đây nhớ về năm tháng xưa
Tôi ôm đàn khảy nhẹ anh cất lời ca thiết tha.
Mắt nhìn em sắc như dao,
Trách chi anh chả, trách chi anh chả đêm ngày lao đao
Ngày còn yêu nhau người ta dỗ ngọt vào đời
Ngàn câu hẹn thề trọn đời mãi mãi bên nhau
Dù sóng gió lầm than dù nhọc nhằn gian khó
Nếu thiếu anh rồi làm sao em sống trên đời.
Tôi kể bạn cùng nghe, chuyện tình thời thơ mộng
Tuổi mới vào yêu nhiều mơ ước xa xôi
Cuộc tình đầu tiên tôi trót trao một bóng hình
Cô gái nhà bên mang tên một loài hoa.