Xưa yêu chúng mình chung một bóng
Dệt mộng mơ, ước hẹn và chờ mong
Từng chiều về, hò hẹn dưới ven sông
Nàng hay hờn vì để em đợi trông
Em hỡi em ơi khi đường tình chia hai lối
Em có buồn không khi thu về thiếu vắng anh
Lá vẫn còn rơi bên lối cũ ta hẹn hò
Quán quen phố nhỏ nay vắng người xưa ghé thăm
Đời là kiếp phù sinh , đâu theo được ý mình
Từ lúc mẹ cha sinh, đến khi xa lìa trần
Ngày yên vui không mấy, biết bao điều đắng cay!
Biết bao điều phũ phàng, theo ta với thời gian
Một mai em về qua ngõ nhà tôi
Xin thắm vành môi xanh ngát đôi bờ giậu
Xin quên giận hờn những cánh chim bay mỏi
Xin thôi bận lòng dòng đời chảy về đâu!
Tình yêu thế nào quên được
Ôi phút mặn nồng giờ say đắm duyên trao
Khi ta biết nhau yêu môi mềm thanh cao
Mộng mơ những điều ta hẹn ước trao.
Nỗi nhớ gửi miền ký ức
Yêu thương gửi mảnh trăng xưa
Đêm nay sương khói mịt mờ
Đàn ai réo rắt cung tơ?
Phải chi ta ngày xưa không gặp gỡ
Câu nói yêu nhau nào chẳng phải vội vàng
Để không hão huyền về giấc mơ suốt đời
Long đong phận trôi miệt mài tìm lối thoát
Mình vẫn còn thương nhưng đành nói tiếng chia tay
Lòng vẫn còn vương ân tình xưa vẫn chưa phai mờ
Thầm trách trời cao sao đôi ta chẳng chung nhịp cầu
Chữ hiếu nặng mang nên em phải xa anh rồi.
Ngày mình yêu nhau từ khi hai đứa chung trường
Hai đứa vui đùa em nói rằng em rất yêu anh
Hẹn thề trăm năm sẽ mãi không phai mờ
Mai mối cau trầu đôi mình nên nghĩa phu thê
Trời xuân gõ cửa cho tháng giêng khoe lộc non
Hạt mưa trắng trong cho cành lá thắm hoa ngời
Vừa dâng hơi thở cho sắc xuân ta chìm đắm
Cho bốn phương mây trời gió lộng lộng hòa tiếng hát