Ðêm qua tát nước í a chứ đầu đình
Trời đêm sáng tỏ ấy cái đêm trăng rằm
Bỏ quên chiếc áo chứ trên cành là hoa sen
Là cành hoa sen …í… a
Em được thì cho anh xin
Hay là em để chứ làm tin làm tin trong nhà
Đầu cơn mưa mùa hạ anh lạc bước chân xa
Paris dường như đã nghe tình len trong ta
Từ anh lặng lẽ tới cho nhung nhớ đầy vơi
Cho mộng tràn chăn gối hao gầy trái tim côi.
Soạn theo phần trình bày của ca sĩ Lâm Nhật Tiến
Hôn lên lưng trời chiều tím ngát chân mây
Hôn lên môi người tình thắm xanh ngất ngây
Mùa thu cỏ úa nghiêng nghiêng triền đồi
Buồn dâng lên mắt rưng rưng bồi hồi.
Mưa rơi bên song cửa
Lệ rơi thấm nỗi niềm
Hạt nào không đổ vỡ
Giọt nào chẳng nát tan
Thôi cố quên đi em
Một thoáng của mùa đông
Đời có như là không
Xin em đừng buồn,
Đừng tiếc thương ngày cũ
Đừng khóc cho ngày qua.
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?
Chiều nay trên phố vui
Khắp nơi dậy hương đời
Hoà bình đã đến rồi
Một mình tôi đến đây
Nghĩa địa chiều thênh thang
Vắng hương trên mộ hoang
Đêm hôm nao bầu trời muôn trăng sao
Trên bãi vắng từng cơn sóng xô êm đềm
Và gió quấn quýt những vòng tay
Vầng trăng ôm ấp đôi vai gầy
Có ai ngờ đâu yêu đương là tan vỡ
Em ra đi còn thương nhớ
Những nụ hồng đỏ tươi thuần khiết
Như máu tim anh căng tràn rạo rực
Làn hương trinh nguyên e ấp lời yêu chưa dám ngỏ
Và bao gai nhọn là những hy sinh dấu chứng tình yêu