Em đến với tôi rực rỡ như nắng hạ
Bên bờ Hương Giang
Hoa phượng vĩ khoe màu thắm
Như em đi vào đời tôi
Còn thương mến nhau nói chi lời cay đắng
Còn thương mến nhau nói chi chuyện dở dang
Còn thương mến nhau sao nhìn nhau mắt cạn
Lòng về đâu người hỡi, quên nhau chăng?
Một lần biển hát ru giấc ngủ đêm
Một lần biển êm dìu tình lên chơi vơi
Một lần biển khóc rơi trên môi ai
Một lần em đi biển cồn cào bão giông
Em đến một ngày, cơn mưa tầm tã
Tóc ướt bờ vai, trôi cơn đau dài
Trôi cơn đau dài, thương yêu ngồi lại
Tình lỡ trao em ngày nào
Nắng đã xôn xao hát trên tà áo
Tình ngỡ cho em dài sau
Ái ân nồng đau mắt cười đêm thâu.
Mùa thu chợt đến bên đời
Phố buồn chậm bước chơi vơi
Lối đi mòn dấu chân người
Nên tình giờ đã bay xa
Ngày tôi ra đi gió rét đợi mong
Vừa chia tay xong riêng tôi lẻ bóng
Đành ôm mộng bước âm thầm
Phải chăng mình kiếp con tằm. Số phận vương tơ?
Bóng người chìm trong hiên vắng
Xót xa tình còn hay chăng
Con dế nào buông lời than oán
Gió hững hờ len giữa đêm mờ
Đường về hôm nay vắng đôi chân mềm
Hàng cây thưa lá bỗng như gầy thêm
Mây trời ngủ mãi trên cao
Sương mờ quyện trên sóng vắng
Mái tranh chưa nhuộm khói chiều
Cỏ úa theo màu nắng loang
Người đã qua bên kia cầu, nắng tàn
Một ngày mưa dừng chân chốn đây
Trời vào đông hàng cây úa gầy
Tiếng mưa rơi đều trên khóm lá
Giấc mơ đời mình ta với ta