Bóng người chìm trong hiên vắng
Xót xa tình còn hay chăng
Con dế nào buông lời than oán
Gió hững hờ len giữa đêm mờ
Đường về hôm nay vắng đôi chân mềm
Hàng cây thưa lá bỗng như gầy thêm
Mây trời ngủ mãi trên cao
Sương mờ quyện trên sóng vắng
Mái tranh chưa nhuộm khói chiều
Cỏ úa theo màu nắng loang
Người đã qua bên kia cầu, nắng tàn
Một ngày mưa dừng chân chốn đây
Trời vào đông hàng cây úa gầy
Tiếng mưa rơi đều trên khóm lá
Giấc mơ đời mình ta với ta
Êm đềm ánh trăng loang vườn biếc huy hoàng qua lầu nàng
Ðàn rung lên ngàn tiếng gió đêm dần quyến ôi đàn lưu luyến
Xưa nàng đứng bên song lầu cao chưa đóng thắm muôn duyên
Tôi mơ nắn cung đàn hòa theo bao lời gió ngân ngàn tiếng vang
Ơn em thơ dại từ trời
Thơ dại từ trời, từ trời theo ta
À à a a, theo ta từ trời
Xuống biển lượm đời, lượm đời ta lên
À ạ a a, a a à à, à ạ à à, à ạ a a
Giọt thu buồn là chiếc lá vàng se
Bởi nắng hạ thấm vàng quá đổi
Giọt thu buồn trên cánh hoa thạch thảo
Tím long lanh như muốn nói điều gì
Mười bông hoa trên trời
Mười bông hoa dưới đất
Sen nở trên mi Bụt
Sen nở trong tim người
Dù em không hẹn đến
Đợi em phòng bỏ ngỏ
Chập chờn trang sách vở
Tóc em dài phủ buông kín mấy rào thưa
Thôi xin đừng gặp gỡ
Chi nữa em ơi, cho lòng bẽ bàng
Vì tình đầu em hỡi
Đã yêu ai rồi, sẽ yêu muôn đời.
Em ơi chén rượu cuộc đời
Cạn đi tiếng khóc đưa người qua sông
Em ơi chén rượu mặn nồng
Ngồi nghe em hát tơ chùm ngẩn ngơ