Trầm trong khói lam chiều xuống
Một bóng chìm sâu trong màn sương
Chập chờn lang thang trong u tối
Mờ khuất sau ngàn dâu, lặng ngẩn ngơ vì đâu
Đêm vì sao tôi buồn
Đêm vì sao dòng lệ rơi tuôn
Đêm từng đêm lạnh lùng
Đêm vầng trăng ngại ngùng
Đến trong đêm huyền ảo mông lung
Như tình yêu trong phút sau cùng.
Tôi về bên chiều
San Francisco
Chiều lên con phố
Phố nắng mơ hồ
Nhìn vạt nắng u hoài
Vương gót chân người
Lòng buồn chất ngất
Người yêu đã xa rồi
Đi khuất chân trời
Thôi tình ta vỡ
Thôi mộng cũng tan
Đêm ngó sương rơi khiến cho ai
Lòng tưởng nhớ đến dáng người em gái xưa
Đêm gió chơi vơi vì tiếng sáo cô đơn từ xa hắt hiu
Ru con bằng vòng tay ấm, cho con yêu tiếng dịu dàng
Ru con bằng bầu sữa nóng, cho con ơn mãi tình nồng
Ru con bằng bài ca ngắn, cho con mến nhạc và thơ
Ru con còn nhờ mây gió, tim con chẳng có vực bờ
Có người nghệ sỹ
Yêu một cô nàng
Nhưng chàng rất nghèo
Nhà nàng giàu sang
Yêu thầm tha thiết.
Bóng mát sân đình bên tường vôi trắng
Trường làng ngợp nắng bóng tuổi thơ xa
Con đường về ngoại luồng qua truông vắng
Hái trái chim chim xanh đỏ làm quà.
Mưa bay qua phi trường
Mưa bay giữa lòng người
Tôi ngồi hồn tả tơi
Đau theo ngàn giọt mưa.
Trả lại em cơn mưa mùa hạ
Trả lại em lá vàng mùa thu
Trả lại em chiều thoáng sương mù
Giờ còn ai ngồi nhớ thương ai.