Trả lại em cơn mưa mùa hạ
Trả lại em lá vàng mùa thu
Trả lại em chiều thoáng sương mù
Giờ còn ai ngồi nhớ thương ai.
Bao năm rồi ta vẫn chờ ai
Lênh đênh tháng ngày thuyền không bến bờ
Bao lâu rồi ta mãi chờ ai
Bên gốc si già ngày xưa còn đó.
Em ngồi thanh thoát, lời kinh trên môi
Áo gì trắng thế, tóc mây buông dài
Lời kinh cầu bình an, ngoài kia hoa rất vàng
Cỏ ngoài kia xanh thế, áng mây chầm chậm trôi, chầm chậm trôi
Tuổi tình yêu của tôi
Nhiều mây giăng trước ngõ
Nhiều lá vàng bên sông
Thủy triều giăng biển động.
Nước mắt nào nhỏ xuống đôi mi
Nghe trong con tim, tình mãi mông mênh
Ngày dài buồn tênh, kiếp sống lênh đênh
Một mình ngồi đây, nghe mưa rơi đầy đời buồn tái tê
Mỗi chiều em về vườn hoa thay sắc
Niềm vui dâng lên mắt trên má trên môi
Vang bao tiếng cười cây lá đơm bông
Má em tươi hồng nồng nàn mùi tóc.
Bạn lòng thân mến đây giây phút hồn tôi nghe chan chứa hương đời
Nhạc lời êm ái tôi ca ấm vành môi mong sao đến bên người
Bạn là trăng sáng trong đêm tối hồn tôi soi lên bao ánh tươi
Bạn là hoa thắm trên hoang vắng tình tôi vun lên một mùa mới !
Chiều ngang qua phố gầy
Nhìn tà áo ai bay
Môi khô niềm tê tái
Quay quắt sầu vương tay
Bao giờ thu trở lại
Cho mắt môi nồng say
Cho ấm đôi vai gầy
Buồn nằm nghe tôi khóc, mái hiên mưa về
Buồn mềm chăn gối, nhớ anh yêu vội
Hồn tôi sám hối, tháng năm sầu lo.
Trời chiều lộng gió diều tung cánh bay lững lơ giữa khung trời
Đoàn thuyền ai đó về đây thả neo xôn xao trên bến đợi
Biển chiều sóng vỗ dạt dào lòng người dậy lên biết bao những nỗi niềm.