Ru Về Phận Người

Ngày giá buốt con tim mù
Lời thì thầm của tiếng mộng du
Ru về cuộc đời phận kiếp lưu vong
Ru lời thật thà ngày tháng long đong
Ru trăng mộng mị chìm giữa hư không tháng ngày.

Biển Khóc

Ngồi bên bờ biển này
Nhớ dòng tóc mây bay
Nhớ nụ cười trong gió
Bàn chân in cát nhỏ
Giờ đây đã phai mờ.

Cứ Ngỡ Đê Mê

Tình như lá úa khi gió đêm về
Xác thân gục ngã hối tiếc ngày qua
Thử hỏi ngày mai anh còn yêu tôi
Thử hỏi ngày mai anh còn bên tôi

Xin Hãy Yêu Anh

Xin hãy yêu anh như yêu dòng sông
Ngậm ánh trăng thanh bàng bạc đêm rằm
Sông chở phù sa về ươm lộc mới
Anh chở tình về cho mắt em xinh.

Xin Đời Mãi Có Em

Không có em đâu có tình nồng
Không có em đâu có mộng lành
Và đời này đâu có yêu thương
Không có em đâu có mưa buồn
Không có em đâu có nắng mềm
Và lòng này đâu có chờ mong

Chiều Tĩnh Lặng

Nghe trong chiều vắng mênh mang buồn
Nghe cung sầu lắng vang trong hồn
Nghe từng chiếc lá rớt cuối mùa
Giòng nước mát xóa nhòa
Quãng đời nào xôn xao trong đời ta

Giọt Sầu

Những giọt mặn đắng những giọt sầu cay
Nhỏ xuống mi gầy như lời thở than cuộc tình trái ngang
Muộn màng mưa Ngâu hay sợ tình đau?
Đời còn bao lâu sao còn nhớ nhau?