Em đi cây cỏ cũng buồn
Vầng trăng muốn khóc chim sầu kêu ca
Em đi còn lại mình ta
Nhìn hoa tàn úa nhìn mây hững hờ.
Mẹ tôi đây nét mộ bia năm tháng rêu mờ
Mẹ tôi hiu hắt bên đồi nắng vàng cỏ úa
Mẹ tôi đây bức chân dung khói hương hoang lạnh
Mẹ tôi miên viễn mây ngàn cát bụi thời gian.
Có con đường đi quanh đời ta
Có con đường loay hoay chỗ nằm
Có con đường về xóm vắng xa xôi
Cơn mưa chiều nay vỗ về hiên vắng
Mưa rơi trên phố nhỏ bóng người về đâu
Phố xá đêm về giọt mưa ướt vai
đôi chân hiu quạnh cùng giọt mưa rơi
Đêm tràn đêm đầy giấc mộng hồng
Ru hồn trong nỗi nhớ mênh mông
Xin tìm nhau dù chỉ một lần
Một lần thôi một lần thôi
Thôi hết ngại ngần về nhau.
Tháng ba nhè nhẹ thoi đưa
Hoa vàng mấy độ lôi xưa mỏi mòn
Ta về nhặt những héo hon
Soi gương tỉnh ngộ mất còn dương gian
No el về tan tác một mùa vui
Thánh ca đó đứt đoạn rồi ai nỡ
Lời nguyện cầu Chúa trời chưa kịp nhớ
Ngoại đạo vô tình trở gót bước chân.
Chia tay anh buồn vương đôi mắt
Lời từ biệt không ngăn nổi lệ rơi
Đưa người đi về tận cuối trời
Chút nắng hồng rồi cũng phai phôi
Anh ơi về với em
Ngoài kia một màu đen
Xin anh hãy trở lại
Cùng em giấc mộng tiên.
Lạnh lùng ngồi bên song
Giọt đắng rơi âm thầm
Lặng nhìn vầng trăng úa
Lá khô rơi ngoài song