Âm Xưa

Chiều xuống bâng khuâng nhìn xa xa vời
Vạt sáng tan loãng đưa ngày vào đêm
Nhìn mây, mây đâu có hay
Nhìn trăng, trăng như ngó lơ
Nhìn đêm, đêm đen vẫn đen mịt mờ.

Tình Đã Lỡ

Tình đã lỡ đứng trong sương mờ vẫn còn mơ
Thời gian ấy với bao đêm ngày cùng trong mộng say
Rồi ta ngỡ phút giây mong chờ ngàn lời thơ
Mà đâu biết sẽ không bao giờ đời ta có đôi.

Cỏ Sương

Nghe như mùi cỏ sương
Thoảng trong giấc vô thường
Đêm qua tuổi buồn thương
Ngủ lê ở bên đường
Lời cỏ sương mềm mại
Ngâm khúc trầm mi ai
Tuổi buồn thương vội đến
Bên dốc đồi nắng phai

Tình Khúc Chiều Thu

Một chiều thu nào ta mang thương nhớ đi vào đời nhau
Một chiều thu nào mây vương thương lá cho cuộc tình đau
Rồi chiều ấy ánh mắt buồn vương mang
Khúc hát tình ly tan cho mộng đời bay xa
Em ngày ngày xưa đó mất theo chiều vàng chiều vàng ngỡ ngàng
Khi tôi tìm đếntiễn bước em đi muôn kiếp cô đơn

Vấn Vương

Đêm về thương nhớ người xa
Cớ sao vương vấn vào ra thẫn thờ
Yêu rồi sao nỡ hững hờ
Sầu thương canh cánh ngày chờ đêm mong

Uẩn Khúc

Ánh đèn vàng thiêu cháy niềm tâm tư
Sự lặng câm không gian đầy ám ảnh
Ngồi lại đây mơ về thời gian nào
Cửa cuộc đời vấp ngã bao phen.

U Mê

Chiều lang thang nắng thấp
Rụng dần vào bóng đêm
Tan cháy cùng cảm nghĩ
Nơi tiệm cận xa xôi

Ánh Trăng Trên Hồ Thu

Hồ thu mưa hay mắt thu mưa
Sương khói bơ vơ níu lơi mặt hồ
Trời giăng tơ cơn gió mơ hồ
Trăng ngần ngại qua miền thương nhớ
Mắt nhung mơ ngày cũ xa xưa

Sông Băng

Một dòng tóc liễu ru lời ru đêm
Một dòng sông chết trên đôi vai mềm
Sương giăng chiều lạnh, sông băng hồn quạnh
cửa đóng then cài, bên đời bóng phai