Có khi mưa ngoài trời
Là giọt nước mắt em
Đã nương theo vào đời
Làm từng nỗi ưu phiền
Khi đất nước tôi thanh bình tôi sẽ đi thăm
Tôi sẽ đi thăm một phố đầy hầm
Đi thăm một con đường nhiều hố
Khi đất nước tôi không còn chiến tranh
Bạn bè mấy đứa vừa xanh nấm mồ
Chìm dưới cơn mưa và chìm dưới đêm khuya
Trời đất bao la còn chìm đắm trong ta
Hạt cát ngu ngơ nằm chìm dưới chân đi
Bờ bến thiên thu nằm chìm dưới hư vô
1 Người con gái Việt Nam da vàng
Yêu quê hương như yêu đồng lúa chín
Người con gái Việt Nam da vàng
Yêu quê hương nước mắt lưng ròng.
Hãy cứ vui chơi cuộc đời
Đừng cuồng điên mơ trăm năm sau
Còn đây em ngọt ngào
Đứng bên ngày yêu dấu
Nhìn mây trôi đang tìm về níu cao
Tôi có người yêu chết trận Pleime
Tôi có người yêu ở chiến khu D
Chết trận Đồng Xoài, chết ngoài Hà Nội
Chết vội vàng dọc theo biên giới.
<Hãy Yêu Nhau Đi>
Trên thân em đã có vết bầm
Trên da anh thịt xương tra tấn
Trên thân chị nhục nhằn đau thương
Xin nuôi thêm dòng máu quật cường
Ôi đêm dài và cơn bão rớt trên giải đất quê hương khô cằn
Ôi bom đạn cày trên những xác trên đồng lúa hôm nay bỏ hoang
Ôi da vàng Việt Nam vỡ nát xương thịt đó thiêng liêng vô cùng
Một người già trong công viên, một người điên trong thành phố
Một người nằm không hơi thở, một người ngồi nghe bom nổ
Một người ngồi hai mươi năm, nhìn hoả châu đêm rực sáng
Đàn trẻ nhỏ quen bom đạn, người Việt nằm với vết thương