Xin trả cho người tình cũ bao năm
Làm tôi thao thức những đêm canh dài
Chẳng bao giờ phai đi hình bóng ấy
Đã theo qua những năm tháng dài
Trả cho em tình thư ngỏ ý
Xa cách bao lâu nay trở về đây
Thăm chốn nơi xưa vương vấn tình thu
Lòng bâng khuâng chân bước âm thầm
Tìm gặp em cô gái năm nào
Dù chưa quen ta vẫn không quên
Trần ai kiếp người bể dâu
Tha phương nhớ cố hương vọng về
Về nghe tiếng mẹ ầu ơ
Bước giang hồ về từ vực sâu
Từ ngày tôi đi khoác áo lính ra đi
Là từ đó tôi không còn bên mẹ
Không có nghĩa là tôi không nhớ
Dáng lưng còng mẹ mò ốc ven sông
Ru em từng cơn nắng hạ
Giọt nào về kết mưa sa
Ru ta từng đêm vắng nhà
Ru đời một kiếp bôn ba
Ru emmột đời vất vả
Ru tình xưa phút chia xa
Một đời lầm lỡ mấy khi
Xoáy trong vết thương mà chi
Chớm đông trời còn hơi thu
Giọng ai ru nghiêng nghiêng quán nghèo
Người đi đi đi trong khói mù
Hình phai phai như là chiếc bóng…
Ôi tiếng mẹ ru như gió mùa thu
Ru giấc mộng mơ nuôi nấng tuổi thơ
Mưa gió tàn canh hai nắng một sương dãi dầu
Lòng mẹ thương con biển trời bao la
Lời mẹ ru conmưa thuận gió hòa
Lưng còng mắt nhòa một đời ru con
Người đàn ông khóc cũng vậy thôi
Khi vui cười hạnh phúc như buồn đau
Dù không khóc lúc đời hoạn nạn
Bỡi nỗi buồn giấu tận đáy tâm can.
Cho tôi xin một lần theo áng mây hồng
Thuyền trôi ngược sông lẳng lơ, bến xưa hình bóng ai chờ
Cho tôi xin, một lần hôn lên tóc rối
Thì thầm bên tai nhớ nhiều, người về đem mối tơ vương
Ngồi đếm thời gian trôi
Nghe dòng đời vội vã ngược xuôi
Nghe tình mình chìm đắm mòn vơi
Em phương trời, mắt biếc ngọt đôi môi
Tôi mình tôi, ngõ tối bao đêm rồi.