Lữ Khách Xưa

Ta biết em một chiều đông giá
Mưa bay nhiều xóm vắng quạnh hiu
Thoáng hoàng hôn ôm cơn gió lạ
Đêm u buồn ngại bán cô đơn.

Chuyến Đi Xa

Đời ai cũng có, có một chuyến đi xa.
Tựa như cơn gió, cuốn theo lá rơi thu buồn.
Ôi tiếc thương, sao cứ nặng vương.
Theo khói hương một thoáng trần gian.
Về cõi hư vô một kiếp nhân sinh xa vắng.

Kỷ Niệm Xa Rồi

Kỷ niệm ấy hôm nay xa rồi
Thời gian cuốn như dòng nước trôi
Còn đâu những giây phút bên nhau
Nhìn trăng lên trong những đêm thâu
Gửi tâm tư cho mây cùng gió.

Kỷ Niệm Buồn

Chiều buồn lang thang theo lá vàng rơi
Đường về mênh mang theo bóng chiều trôi
Xa cách bao năm người ơi, Hỡi cánh chim bay về nơi
Kỷ {Dm] niệm đầy vơi thương nhớ

Đêm Đông Ba Mươi

1 Ta khóc phận người trên đôi tay buông
Như lá vàng rơi nghiêng mùa bất tận
Ta khóc phận người trầm luân trong ánh mắt
Ta khóc phận đời trên đôi vai run

Bông Bần Kỷ Niệm

Dòng sông quê nối liền hai bờ thương nhớ
Bên lở anh đây bên bồi em đó thấy nhau chẳng được gần
Từng chiều bơi qua sông hái bông bần mến trao tay
Bằng lòng không em ơi mang trầu cau sang hỏi cưới.

Bằng Lăng Kỷ Niệm

Bằng lăng tím nở trên lối về ngày xưa
Đường vắng chiều mưa chân lạc bước đi tìm
Ngày mình yêu nhau trên đường đầy hoa tím
Nhặt cánh bằng lăng mơ duyên thắm chung đôi.