Tôi kẻ cô đơn không nhà không cửa cũng không bạn không bè,
Áo vũ cơ hàn người đời tặng cho kẻ lang bạc tha phương,
Cuộc đời sương gió nửa đời gian khó vẫn là tay trắng tay,
Nay đó mai đây đời trai lạc thứ trời ơi tóc đã hai màu.
Thèm quá mẹ ơi tô bún riêu cua đồng,
Rau muống xanh xanh rờn năm nào mẹ nấu ăn,
Giờ thèm được như xưa nằm trên chiếc võng sau hè,
Được nghe tiếng hát ví dầu của mẹ ru các em.
Còn nhớ mẹ ơi năm ấy mưa tơi bời,
Nón lá che trên đầu ra đồng mẹ bắt cua,
Nhìn từng giọt mưa rơi lòng con cứ mãi dâng trào,
Vì con không nghĩ thân mình mẹ dầm trong gió mưa.
Hỡi em yêu xin em đừng buồn,
Có đôi khi em hay giận hờn,
Để cho em quên đi ngày dài,
Với bao đêm suy tư miệt mài.
Mắt môi đây xin em đừng chờ,
Chiếc hôn kia mong em từng giờ,
Ngón tay kia xin chớ hững hờ,
Dắt em đi về trong đợi chờ.
Đã từ lâu anh và em như hai kẻ xa lạ,
Chung một nhà không ai nói với nhau một câu,
Anh không nói và em thì im lặng,
Cuộc tình mình nhạt phai theo tháng năm.
Những yêu thương ngày nào những ân tình đã trao,
Giờ còn đâu, giờ còn đâu, hỡi em.
Này em ta xa nhau rồi, em còn gì nói chăng,
Lòng anh đớn đau trăm bề, nhưng đành lặng nín thôi,
Vì nói ra nhiều, lòng anh chỉ thấy thêm sầu,
Giờ đây mắt môi thôi cười thôi giờ ta mất nhau.
Tình mình như cơn gió thoảng qua mặt nước trong xanh,
Làm mặt hồ lao xao tỏa muôn gợn sóng nhô nhấp tan,
Thôi mình xa nhau, hãy xem như giấc qua,
Tình ta nay vỡ tan, đừng buồn chi hãy sống vui.
Chỉ chừng một năm trôi là quên lời trăn trối,
Ai nuối thương tình đôi chỉ chừng một năm thôi,
Chỉ cần một năm qua là phai mờ hương cũ,
Hoa úa trong lòng ta chỉ cần một năm xa.
Khi xưa em gầy gò đi ngang qua nhà thờ,
Trông như con mèo khờ chờ bàn tay nâng đỡ,
Ta yêu em tình cờ như cơn mưa đầu mùa,
Rơi trên sân cỏ già làm rụng rơi cánh hoa.
Tình cờ gặp lại nhau,
Dường như lâu lắm rất quen nhau,
Gặp lại nhau mắt vương niềm đau,
Gặp lại nhau lúc sắp xa nhau,
Gặp lại nhau tóc xanh phai màu.
Khăn thờ nàng đội ai,
Mà em đội í ơ trên đầu,
Nửa thương bên nọ thì thương,
Nửa sâu bên phía ớ hơi nao,
Này nàng ơi thấu chăng nỗi lòng.
Này người tôi yêu nhắc chi thêm đau lòng,
Chuyện qua rồi cứ thế mà tìm quên,
Bao đau thương bao đớn đau hôm nào,
Cứ để trôi vào vào dĩ vãng ai ơi.
Này người tôi yêu áo xưa nay cũ rồi,
Mặc làm gì áo khâu vá nhiều nơi,
Mặc làm chi không giống phút ban đầu,
Gắng gượng mặc vào có vui sướng gì đâu.
Về đây đứng ngồi, đường xa quá ngại,
Để lòng theo chút nắng bên ngoài,
Mùa xuân quá vội, mười năm tắm gội,
Giật mình ôi chiếc lá thu phai.
Người đâu mất người, đời tôi ngốc dại,
Tự làm khô héo tôi đây,
Chiều hôm thức dậy, ngồi ôm tóc dài,
Chập chờn lau trắng trong tay.
Trời thu mưa bay bay mà lòng ai như say,
Hoa lá rơi đầy từng giọt mưa rơi rơi,
Ngoài nhịp tim chơi vơi gió cuốn mây trôi,
Ai đi ngoài mưa.
Ngậm ngùi nghe mưa rơi giọng hò ai buông lơi,
Chan chứa u hoài lệ sầu ai hoen mi,
Lạnh lùng nhịp chân đi, tiếc nhớ thương chi,
Bước đi ngoài trời gió mưa tơi bời.