Hoàng Hôn Màu Tím

Chiều hoàng hôn tím cả dòng sông,
Đò neo bến vắng mà nhớ anh thiết tha trong lòng,
Người anh sang sông quên lời hẹn ước,
Để lại mình em mênh mông sông nước,
Con sáo xổ lồng sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng.

Người ơi nhớ câu thề xưa,
Dù nắng hay mưa dù nghèo hay khổ,
Dù ai sang giàu cũng không bao giờ chia cách đôi ta,
Mà giờ đây sao anh nỡ đoạn đành,
Tham phú phụ bần anh phụ tình em.

Bóng Mây Qua Thềm

Nàng đi qua lối đó,
Mùi hương bay theo gió,
Giọt cà phê vẫn đó mà chẳng có mùi hương,
Bay theo đôi bàn chân.

Nàng đi qua lối đó,
Nhiều anh hay đứng ngó,
Giọt cà phê tôi uống thật chẳng làm sao,
Hương phai tự thuở nào.

Nàng đẹp dịu dàng như làn mây qua ngã tư này,
Mang về đây mùa thu lá rơi đầy,
Khiến bao anh cà phê tí tách rơi,
Từng ngày trông ngóng dáng em.

Tình Khúc Chiều Mưa

Tình chết không đợi chờ, tình xa ai nào ngờ,
Tình đã phai nhạt màu, còn đâu,
Lòng trót trao về người, dù đã lỡ làng rồi,
Lòng vẫn xin trọn đời lẻ loi.

Điệu Buồn Phương Nam

Về phương Nam lắng nghe cung đàn,
Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng,
Rồi theo sông Cửu Long nhớ nhung dâng tràn,
Chợt thương con sáo bay xa bầy,
Sương khói buồn để lại lòng ai.

Con sáo sang sông sáo đã sổ lồng,
Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người,
Bay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôi.

Triệu Đóa Hồng Dâng Mẹ

Con hái triệu đóa hồng dâng mẹ,
Từ khi còn biết nói, tập nghe,
Con kết triệu đóa hồng dâng mẹ,
Từ khi con đă biết thơ ngây.

Con thắp nụ hương trầm dâng mẹ,
Từ khi còn sẽ biết thương đau,
Con biết con mãi là của mẹ,
Từ khi con xa mãi mẹ rồi.

Ngày Ấy Mình Yêu Nhau

Ngày ấy mê em, không làm sao biết tên,
Nên anh cố đợi chờ có dịp làm quen,
Lần đầu tiên anh nói nói mà run quá đi thôi,
“Thưa cô thưa cô” rồi, rồi bí lời.

Ngày ấy cây si anh trồng ngay lối đi,
Ðêm khuya cũng chẳng về.. thứ người lì ghê đi,
Tỏ tình nghe anh nói cúi đầu em cắn môi,
“Thưa ông thưa ông” thẹn quá chừng.

Chuyện Tình Bên Ao Cá

Nhắc lại chuyện cái ao, lòng anh bỗng thấy nao nao,
Cái ao uổng công anh đào đào đêm đào ngày anh cũng ráng cho mau,
Đào xong anh thả cá, cá tình cá nghĩa nàng ơi,
Nàng vui con cá quẫy đuôi, cá duyên cá nợ anh đào vì ai.

Nhắc lại chỉ bấy nhiêu, lòng anh bỗng thấy buồn hiu,
Cái ao khổ công anh đào giờ đây còn gì tăm hơi cá ai ơi,
Vì sao anh hổng thấy cá chìm cá nổi chạy đâu,
Vì sao anh biết hỏi ai, cá ơi cá hỡi biết bao ngày đào ao.

Phận Buồn Con Gái

Từ ngày yêu nhau anh hứa rất nhiều,
Hứa rằng trọn đời chỉ yêu mình em,
Cho dù ngày tháng phôi pha,
Và dù bể cạn đá mòn,
Em vẫn là người tình của anh.

Chuyện tình đôi ta tha thiết êm đềm,
Ước mộng bình thường của em hằng mong,
Mong một ngày lễ vu quy,
Rượu hồng pháo đỏ khắp đường,
Và dìu em xuống thuyền hoa.

Anh Vẫn Chờ Em

Ngày nào em đến mang theo một mối tình nồng,
Từng vòng tay ấm ru anh lạc trong cõi mộng,
Ngàn lời ưu ái bước trên đường vai sánh vai,
Xin được một lần tình không đổi thay.

Từ dạo xa vắng em quên dần những hẹn thề,
Anh ngu ngơ nếm men cay tình xưa não nề,
Một lần tan vỡ sẽ muôn đời mang thương nhớ,
Khẽ trách con tim vì quá dại khờ.

Hết Duyên Hết Nợ

Anh hỡi từ đây ngày mơ tháng mộng đành xin vẫy chào,
Khi bước đường yêu anh và tôi đi không còn chung lối,
Cuộc tình mình xây với nhiều ước mong,
Trao hết về nhau muốn bên nhau suốt đời,
Ngờ đâu hai ta hai đôi bờ xa cách.

Tan vỡ thật sao giờ phải chấp nhận tình duyên đã cạn,
Vẫn biết tình yêu yêu từ con tim không điều gượng ép,
Người còn vì nhau sẽ chẳng bước đi,
Khi muốn rời xa luyến lưu cũng được gì,
Thì thôi cớ sao không quên mối tình này đi.