Từ Độ Ánh Trăng Tan

Buồn như áo em hôm nào ướt mưa đêm,
Sầu như dáng em nhẹ gót bước qua thềm,
Buồn như tóc em trên đường phố mưa đêm,
Sầu như mắt em làm rét mướt tình yêu.

Thôi mình lỡ mất nhau rồi,
Nát đi hy vọng ban đầu,
Sao nụ cười tươi thắm,
Ngày em bỏ tôi đi lấy chồng.

Tôi trở về Half Moon Bay,
Đếm từng con sóng biển,
Đêm từng nỗi ưu phiền,
Lòng buồn như sương mù,
Từ độ ánh trăng tan.

Bài Không Tên Số 7

Một làn khói trắng ru đời vào quên lãng,
Nắng sầu thành hơi ấm hơ dịu tình đau,
Ngày tàn im lắng yêu người làn tóc trắng,
Tâm sự rồi đêm đắng như lệ giờ biết nhau.

Biết Mẹ Muốn Dâu

Một vườn cây trái trong xanh,
Mời em mời em cùng anh ghé lại một lần,
Quê mình có đò có sông,
Quê mình có gò có bông,
Chớ mời em về thăm chốn này miền Tây.
(Ớ về miền Tây, ớ về miền Tây)

Một mùa lúa chín rung rinh,
Dìu em dìu em là ra cánh ruộng làng mình,
Lúa cười lúa nói cùng em,
Nơi này ngày mùa lấm lem,
Còn em là em không ngại nhọc nhằn.
(Ớ hò hò zô, ớ hò hò zô, ớ hò hò zô)

Điệu Buồn Dang Dở

Tình em, tình em, tình như gió heo may,
Tình em, tình em, tình như lá thu bay,
Mùa thu, mùa thu, mùa chia ly sầu nhớ,
Bao nhiêu lá vàng bấy nhiêu dở dang.

Tình anh, tình anh, tình như gió mưa đông,
Tình anh, tình anh, tình như nước trên sông,
Mùa đông, mùa đông, mùa vui đâu còn nữa,
Bao nhiêu mưa buồn bấy nhiêu lạnh lùng.

Tình Xưa Vụng Dại

Giờ còn gì đâu, vầng trăng xưa phai màu dở dang hết mối duyên đầu,
Trời làm mưa ngâu, cho mắt em úa sầu, khi mình cách xa nhau,
Biết sẽ về đâu, trong điều hiu lạnh giá, dư âm hồi chuông đổ,
Nghe chạnh lòng thương cố nhân.

Em Đi Xem Hội Trăng Rằm

Nhân gian xem hội trăng tròn,
Trăng tròn mười sáu thật to,
Người ta đi đứng thật đông,
Ðêm nay là hội trăng tròn.

Em đi xem hội trăng tròn,
Áo quần hài gấm bảnh bao,
Nhìn lên trên trời ông trăng,
Soi lên bóng em nằm nghiêng.

Như Giấc Chiêm Bao (Lam Phương)

Em ơi, còn những gì ngoài một đời chia ly,
Cuộc tình vừa ra đi bằng con tim sầu úa,
Bằng ngày tháng buồn tênh,
Đêm đêm ôm kỷ niệm trong giọt sầu lênh đênh.

Cuộc đời có là bao từ khi ta bước vào,
Tình đã lắm khổ đau tình như cơn mưa rào,
Mình vẫn đến tìm nhau tình chưa vui đã vội bỏ nhau.

Gọi Tên Bốn Mùa

Em đứng lên gọi mưa vào Hạ,
Từng cơn mưa từng cơn mưa,
Từng cơn mưa mưa thì thầm dưới chân ngà.

Em đứng lên mùa Thu tàn tạ,
Hàng cây khô cành bơ vơ,
Hàng cây đưa em đi về giọt nắng nhấp nhô.

Trả Lại Anh (Đức Quỳnh)

Trả lại anh câu yêu mà anh đã tặng,
Trả lại anh nhớ nhung mặn nồng cay đắng,
Trả lại anh thư xanh, màu xanh ái ân,
Dĩ vãng buồn giống nghĩa trang,
Cô đơn như mộ không tên.

Trả lại anh câu yêu em, tình yêu bất diệt,
Trả lại anh với câu xây nhà bên suối,
Trả lại anh hoa khô cài bên bướm xanh,
Đây trang nhật ký đôi ta,
Đang ghi sao đành dở dang.

Dĩ Vãng (Trịnh Nam Sơn)

Ngày xưa em cất bước ra đi không từ giã,
Để lòng ai nuối tiếc mối tình chìm cuối trời xa,
Ngày đó xa nhau đời ngừng tiếng hát,
Ngày đó chia tay trời buồn ngơ ngác,
Quạnh hiu đời tôi từng năm tháng qua.

Lời yêu thương em nỡ vô tình quên thật sao,
Còn lại tôi ôm lấy riêng mình tình dưới vực sâu,
Ngày ấy em đi đời buồn ủ rũ,
Ngày ấy chia ly đường về quên lối,
Và tôi từ đây tìm ly rượu cay.