Mưa Qua Ngõ Nhỏ

Người tình xưa về đâu, mưa giăng ngoài ngõ nhỏ,
Người tình đi về đâu ai còn ngơ ngác đứng trông ai,
Ngày đầu mới gặp nhau ngỡ đã yêu kiếp nào,
Khi đã yêu trong lòng mà mặt ngoài vẫn còn e.

Ngày nào khi còn yêu, đưa nhau về ngõ nhỏ,
Ngoài trời mưa lạnh câm sao lòng nghe tim ấm đôi tim,
Người vội trao nụ hôn môi xao xuyến phút ban đầu,
Bao ước mơ hôm nao nay chỉ còn là thương đau.

Tóc Gió Thôi Bay

Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi,
Dòng sông giấc mơ xưa một thời thiếu nữ buồn trôi,
Tuổi thơ xưa đã qua, người xưa xa cách xa,
Còn đâu bóng quê nhà trong chiều xa vắng.

Thuyền xưa xuôi dòng, người xưa đã có chồng,
Buồn vui những tháng năm bên người yêu dấu,
Tóc gió thôi bay những ngày thơ.

Mưa Trên Ngày Tháng Đó

Em còn nhớ không em,
Một lần em đã đến thăm tôi,
Trong một sớm thu sang,
Mùa mưa ướt phố thênh thang,
Mưa từng cơn lạc loài rơi xuống tình muộn màng.
Cuộc tình ta đã chết trên tay,
Nghe cơn đau khoác trên linh hồn gầy,
Người về trong một sớm heo may,
Rồi người đi như kiếp mây bay.

Giọt Lệ Cho Ngàn Sau

Lối rêu xưa sẽ mờ dấu chân người,
Người buồn cho mai sau, cuộc tình ta tan mau,
Thoáng như chiếc là vàng bay,
Mùa thu qua, mùa thu qua hững hờ,
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau,
Mưa trên nụ cười mưa trên tình người,
Lệ nào em sẽ khóc ngàn sau.

Hết Duyên Hết Nợ

Anh hỡi từ đây ngày mơ tháng mộng đành xin vẫy chào,
Khi bước đường yêu anh và tôi đi không còn chung lối,
Cuộc tình mình xây với nhiều ước mong,
Trao hết về nhau muốn bên nhau suốt đời,
Ngờ đâu hai ta hai đôi bờ xa cách.

Tan vỡ thật sao giờ phải chấp nhận tình duyên đã cạn,
Vẫn biết tình yêu yêu từ con tim không điều gượng ép,
Người còn vì nhau sẽ chẳng bước đi,
Khi muốn rời xa luyến lưu cũng được gì,
Thì thôi cớ sao không quên mối tình này đi.

Ngày Xưa Hai Đứa

Kỷ niệm ngày xưa hai đứa thoáng đâu đây môi tình đắm say,
Kỷ niệm ngày xưa hai đứa nói yêu nhau thật lòng lâu lắm,
Đôi tim bé như say khẽ nguyện cầu mình bên nhau mãi,
Em khóc ướt vai anh sẽ thật buồn khi ta mất nhau.

Kỷ niệm ngày xưa hai đứa đã xa nhau thật rồi có hay,
Dại khờ vì anh không nói, nói yêu em khi còn hai đứa,
Hôm nay đứng trông theo, bóng một người về nơi xa ấy,
Anh có biết không anh, tiễn anh về tình tôi mất rồi.

Ca Dao Tình Mẹ

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con,
Còn cha còn mẹ thì hơn,
Không cha không mẹ như đờn đứt dây,
Đờn đứt dây còn xuay còn nối,
Cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi.

Biển Trời Tình Cha

Đối với con cha không là những cánh cò,
Không ví dầu như mẹ đã từng ru con,
Nhưng thường vẫn mềm lòng khi nhìn cha trong mắt,
Một tình thương cha rộng lớn vô bờ.

Con vẫn ngủ trong tiếng mẹ ầu ơ,
Trong ca dao có cánh cò ấp ủ,
Trong cổ tích hằng đêm bà thủ thỉ,
Nhưng con chỉ yên lòng khi ở cạnh bên cha.

Ốc Đắng Buồn Ai

Ốc đắng buồn ai mà sao khóc thương một mình,
Ốc đắng chờ ai sao ra bên đợi ngó mong,
Mà bò dọc bò ngang bởi ai đành tâm phũ phàng,
Ốc đắng lỡ làng, lỡ làng gãy nhịp cầu yêu.

Mới bước vào yêu mà sao vướng bao nỗi sầu,
Mới bước vào yêu sao mang khổ lụy bấy nhiêu,
Người ta quên ốc đắng bỏ quên cái câu ân tình,
Quên cái câu chung tình để mình ốc đắng quạnh hiu.

Tôi Với Trời Bơ Vơ

Đêm có tiếng thở dài,
Đêm có những ngậm ngùi,
Khu phố yên nằm,
Đôi bàn chân mỏi,
Trên lối về mưa bay.

Đêm anh hát một mình,
Ru em giấc mộng lành,
Xin những yên bình,
Cho loài chim nhỏ,
Cao vút trời thênh thang.