Hãy Ngước Mặt Nhìn Đời

Cười lên đi em ơi,
Dù nước mắt rớt trên vành môi,
Hãy ngước mặt nhìn đời,
Nhìn tha nhân ta buông tiếng cười,
Ta không cần cuộc đời,
Toàn những chê bai và ganh ghét,
Ta không cần cuộc đời,
Toàn những khoe khoang và thấp hèn.

Tôi Bước Vào Yêu

Tôi bước vào yêu sợ một ngày đau thương tới,
Khi ấy là khi người đã hết thương tôi rồi,
Hình bóng của tôi mờ hẳn trong tim người,
Để lại bao nhiêu cơn sầu héo trong lòng tôi.

Tôi vẫn thường lo một ngày xa xôi ấy,
Khi thấy người yêu mình ôm gối qua tay người,
Tôi sẽ hỏi tôi mình nên khóc hay nên cười,
Cười để quên đau hay là khóc xa người yêu.

Một Tình Yêu Vội Vàng

Mưa đã rơi trên con đường vắng một mình anh về,
Mưa vẫn rơi nghe như giọt sầu rơi suốt đêm thâu,
Ngày mình bên nhau em đã thấy xa xôi niềm đau,
Và bây giờ anh đã nói lên câu giã từ.

Trong tim anh như đang bật khóc cho tình yêu đầu,
Em đã đi, đi trong hạnh phúc hay trong đớn đau,
Vì tình yêu đó em đâu biết chỉ là dối gian,
Nhưng anh đã vội vàng, vội vàng nói câu biệt ly.

Tình Cây Và Gió (Băng Nhi)

Đời anh là gió, gió bay muôn phương trời,
Đời em là cây đứng im chờ gió đến,
Rồi một hôm nao, vô tình gió lướt qua,
Làm cây rung động cây âm thầm thương gió từ đây.

Ngày cuối thu nắng vàng vương khắp nẽo,
Gió khỏe thì thầm gió nói gió yêu cây,
Vậy là từ đây gió bên cây mỗi ngày,
Làm cây ôm mộng chỉ trao tình cho gió mà thôi.

Đời (Băng Nhi)

Sống trên đời, người thương kẻ ghét,
Biết thế nào, cho vừa lòng người ơi,
Kiếp người, sống chết nay mai,
Hận thù ganh ghét, đố kị làm chi.

Bước ra đời, đừng làm cao mình quá,
Bởi xã hội, còn lắm người cao hơn,
Nhân từ nhận nghĩa người thương,
Đừng vì giàu có ,mà khinh khi người nghèo.

Tình Bay Như Lá Thu

Tình theo cơn gió mơ màng,
Tình bay như lá thu vàng,
Bay cuốn đi những hẹn hò đã phai tàn.

Ta ngồi đây đếm lá thu rơi,
Sương chiều thêm rét mướt hồn côi,
Mây chiều như lơ đãng buồn trôi,
Khóc than chi khi tình đã mãi chia phôi.

Nỗi Đau Từ Đấy

Hai mươi năm rồi em còn xa tôi,
Chơi vơi trong đời lòng sầu chưa nguôi,
Bâng khuâng mây trời về qua phố xưa,
Chiều nao ta bước chung đôi,
Tình yêu mình dâng kín lối.

Hai mươi năm rồi em còn yêu tôi,
Bên kia khung trời nhạc còn buông lơi,
Nơi đây bây giờ ngồi nghe lá rơi,
Mùa thu mưa mãi không thôi,
Giọt lệ cho tình người.

Ngàn Lần Xin Lỗi Em

Xin lỗi em nhiều vì đời không như là mơ,
Tình mình không như vầng thơ để em buồn rồi em thẩn thờ,
Mơ chi tình duyên khi tâm hồn không chung lối,
Đành thôi em hỡi, tình duyên đã lỡ trách chi đời không chung đôi.

Gặp Lại Người Xưa

Tình cờ gặp nhau bao năm đời cách biệt ngược xuôi,
Thời gian làm bạc tóc phong sương,
Em về với chồng có trọn vui không.

Gặp lại người xưa miên man lòng nhớ chuyện ngày qua,
Tình yêu đầu là giấc mơ hoa,
Hoa rồi chóng tàn mộng đẹp vụt tan.