Lối Thu Xưa

Chiều trở về khuôn viên sân trường xưa ngõ vắng im lìm,
Thẫn thờ hàng cây nghiêng ôm hình em bé nhỏ dịu hiền,
Đường trải dài thênh thang như hồn anh mở ngõ tuôn tràn,
Đếm thầm từng bước em đi anh ước mình như lá thu vàng.

Để dập dìu bên em hôn cài lên tóc xõa vai mềm,
Để trải đường em đi đưa hồn em tới nẻo êm đềm,
Và dạt dào yêu thương theo làn mây gởi đến bên người,
Dâng trọn tình yêu cao vời anh vẫn hoài ôm ấp bên đời.

Em Đành Lòng Sao

Ngày nào em thường nói,
Cho dù lỡ mai sau có xa nhau đi chăng nữa,
Thì tình đôi mình vẫn đậm đà như hôm nay,
Đang ngọt ngào đôi môi trao,
Cớ sao bây giờ em đành tâm hững hờ,
Để một mình anh bơ vơ.

Nỗi Nhớ Mưa Phai

Đêm nay một mình ngồi đếm tiếng mưa rơi,
Thương nhớ người yêu xa vắng ở cuối trời,
Nằm nghe tâm tư đi tìm về dĩ vãng xưa,
Tuổi xuân vào yêu như đất hẹn mưa đầu mùa,
Lòng xao xuyến đầy vơi đẹp như vần thơ.

Trong mưa ngày nào mình sánh bước chung vai,
Mưa ướt người yêu trên tóc giọt ngắn dài,
Đời nghe xôn xao khi lòng mộng mơ vút cao,
Tình như nụ hoa đang hé nhụy hương ngọt ngào,
Cầm tay hứa cùng nhau yêu đến ngàn sau.

Mình Ơi (Minh Vy)

(Hò ơ…
Gió miền xuôi thổi xuôi miền ngược,
Cánh chim chiều mỏi mắt đợi trông,
Bao giờ gió ngược thổi lên,
Bao giờ anh để..
Bao giờ anh để em thôi đợi chờ.)

Ai đã cùng tôi ngày xưa thề câu hẹn ước,
Ai đã cùng tôi ngày xưa thề câu thủy chung,
Chàng đành ra đi đi mãi không về,
Còn lại nơi đây son sắc vợ chồng.

Ngày mình đi, gió giông nhiều hơn,
Tiếng mưa buồn thêm nước mặn môi mềm.
Gối chăn lạnh lùng một mình quạnh hiu.

Ngã Rẽ Cuộc Đời (Bảo Chấn)

Tìm đâu để thấy ngây thơ ngày cũ xa rồi?
Còn chăng là những đắng cay, tình là thế thôi,
Về đong đầy những kỷ niệm nằm trong góc khuất nỗi niềm,
Giờ anh về cõi trời xa thương nhớ.

Đời như ngọn gió đưa ta về cõi xa nào?
Dòng sông lặng lẽ đôi bờ, bạc đầu nhớ nhau,
Người đi lạc lối nơi nào còn nghe nỗi nhớ dâng trào,
Đừng như ngã rẽ chia xa nỗi đau.

Xa Rồi Ngày Xưa

Ta chia tay rồi, lệ buồn hoen mi thêm đắm sầu vướng bận người đi,
Cõi yêu thương từ đây thôi khép lại trang tình,
Buồn đau chôn giấu cho riêng mình,
Khi trái tim chung tình vỡ tan rồi mộng ước lung linh.

Đêm trăng hôm nào hẹn thề mai sau duyên chúng mình mãi là của nhau,
Nỡ quên sao thề xưa câu biển cạn non mòn,
Người quên cho dấu yêu không còn,
Cho nhớ thương không tròn, để trăng buồn khóc lời nỉ non.

Một Mình Thôi

Trang thư xanh em lén trao anh,
Viết bằng mực tím, tím bông hoa cà,
Mà hồi xưa em thường hằng mơ ước,
Ngày hợp hôn anh kết hoa để tặng em.

Đêm năm xưa có gió heo may,
Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo,
Trả lại anh con đường tình năm cũ,
Đường tình ơi ta với ta một mình thôi.

Trả Lại Em Màu Tím (Mạnh Quỳnh)

Trả lại em màu tím màu hoa yêu mộng mơ với bao lời hứa hẹn,
Tình đầu nay dở dang người ơi sao phũ phàng để nước mắt hoen bờ mi.
Bằng lăng tím màu tìm em chốn nào,
Dòng đời mênh mông biết em giờ phiêu bạt trời nao.

Chỉ Còn Lại Niềm Đau

Chỉ còn lại niềm đau, khi trái tim yêu, nay vỡ tan theo mộng ảo ban đầu,
Chỉ còn lại niềm đau, khi người đang tâm, gieo trái đắng trong nhau,
Đành lòng nỡ phụ nhau, người xem yêu thương như nước trôi qua cầu,
Để riêng ta u sầu, ôm mối duyên đầu lỡ rồi tình đau.