Hồng Nhan (Tuấn Quang)

Từ làng quê nghèo em lên chốn thành đô,
Ôm bao ánh đèn mờ tìm tương lai rạng rỡ,
Khói thuốc bay hoà vào từng điệu nhạc lên cao,
Khoác áo tươi màu hồng em đẹp tựa ngôi sao.

Người ôm em vào lòng, bao đam mê gọi mời,
Bên men say rã rời đâu có yêu người ơi,
Chỉ là bao cuộc vui tiền mua lấy thân em,
Khi đêm xuống ôi cuộc đời em cười mà lệ như rơi.

Mưa Chiều (Anh Bằng)

Lang thang trên phố dưới cơn mưa chiều,
Bước chân dầm mưa trống vắng cô liêu,
Từng vòng tay đầy ôm ấm tình yêu,
Em vẫn như chim nhỏ ban chiều,
Hiu hắt theo mưa về cuối đèo.

Ai đem mưa đến cho em âu sầu,
Tiếng mưa buồn tênh thiếu bước chân nhau,
Trời còn mưa hoài trên phố hàng cây,
Không có ai che lạnh vai gầy,
Mình thở dài với trời mưa bay.

Chiều Mưa Biên Giới

Chiều mưa biên giới anh đi về đâu,
Sao còn đứng ngóng nơi giang đầu,
Kìa rừng chiều âm u rét mướt,
Chờ người về vui trong giá buốt,
Người về bơ vơ.

Tình anh như đám mây trôi chiều hoang,
Trăng mờ khuyết mấy hoa không tàn,
Cờ về chiều tung bay phất phới,
Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ,
Bầu trời xanh lơ.

Chiều Tím (Đan Thọ, Đinh Hùng)

Chiều tím chiều nhớ thương ai,
Người em tóc dài sầu trên phím đàn,
Tình vương không gian mây bay quan sa, có hay.

Đàn nhớ từng cánh hoa bay,
Vầng trăng viễn hoài màu xanh tóc thề,
Dòng sông trôi đi lúc chia tay còn nhớ chăng.v

Chiều (Dương Thiệu Tước, Hồ Dzếnh)

Trên đường về nhớ đầy,
Chiều chậm đưa chân ngày,
Tiếng buồn vang trong mây,
Tiếng buồn vang trong mây.

Chim rừng quên cất cánh,
Gió say tình ngây ngây,
Có phải sầu vạn cổ,
Chất trong hồn chiều nay,
Chất trong hồn chiều nay.

Áo Lụa Vàng

Ngày xưa em đến, em mặc áo lụa vàng,
Em đi trong nắng, chân chim xinh xắn,
Chưa hề lấm bụi trần, chưa hề vướng cỏ sầu,
Em đi vào mộng mơ.

Ngày mai em đến, xin mặc áo lụa vàng,
Nghe em hãy nhớ guê hương anh đó,
Đang cần đến tình người, đang cần đến nụ cười,
Cho tâm hồn nghỉ ngơi.

Áo Em Thu Vàng

Mùa thu về trên sông vắng anh ngắm mây thu buồn mênh mang,
Mặt trời đổ muôn tia nắng, sao ngỡ như áo em mang năm xưa,
Anh nhớ da em màu trắng và bàn chân bước trên thu vàng.

Dáng em đi dịu dàng, Tóc mây bay mơ màng,
Mắt như trăng đêm rằm, nhìn trời vàng nhìn anh thoáng ly tan,
Nhớ đôi môi như mộng, Những đêm vui không tận cùng,
Ngắm sông thu lồng lộng, mà tình mình nằm trong gió mùa lạnh lùng.

Đoạn Tuyệt (Phượng Linh)

Một mai em có đi lấy chồng,
Vòng tay ân ái thay hình bóng,
Xác pháo tươi hồng như trái tim,
Êm ái trao lòng tôi vết thương em biết chăng em.

Một mai đôi ngả xa cách rồi,
Người say duyên mới quên thề ước,
Xin chiếc khăn nồng hương cố nhân,
Đôi mắt em màu xanh ái ân để nhớ muôn đời.

Đà Lạt Chiều Mơ

Chiều ngân lên muôn tiếng thơ, tình yêu xưa về dưới cung tơ,
Chiều về trong nắng muôn phương, hỡi người em dễ thương,
Chiều lênh đênh em có hay, sầu riêng anh gởi đến trong mây,
Lời tình xưa đã trôi nhanh, mộng ước yên lành.

Bờ Môi Em (Minh Đức)

Bờ môi em ngàn lời ru êm,
Bờ môi em xôn xao nắng bên thềm,
Bờ môi em nụ cười rạng rỡ,
Bờ môi em.

Tình đam mê ngọt ngào trao nhau,
Bờ môi em chênh vênh cái hôn đầu,
Bờ môi em nhiều lần bật khóc,
Vụng về tôi.