Chung Một Bến Đò

Nhà mình chung xóm chung dòng sông chung một bến đò,
Chiều nao đò đưa đôi mình về dưới cơn mưa,
Mưa làm ướt chiếc áo bà ba anh chợt nghe lòng mình xót xa,
Hẹn thề kề bên lòng anh xao xuyến giấc mơ thuyền hoa.

Ngày nào đôi mươi anh và em vẫn thường ước hẹn,
Ngày sau đẹp duyên đôi mình hạnh phúc trăm năm,
Anh làm chú rể rất hiền lương em làm dâu hiền thật dễ thương,
Họ hàng mừng vui cầu cho đôi lứa yêu nhau trọn đời.

Mưa Đêm Độc Hành

Lang thang ngoài trời khuya hạt mưa thưa,
Mưa ơi gợi lòng nhớ phút năm xưa,
Đêm nào dìu em bước đi,
Qua phố dài đường in bóng đôi,
Nói cho nhau chỉ một lời thôi nhớ mãi.

Đêm nay còn mình tôi ngoài đường khuya,
Đôi chân gầy lê gót trên vỉa hè,
Mưa rơi đèn khuya hắt hiu,
Xoáy trong hồn tình sầu lẻ loi,
Gió khuya buốt lạnh đìu hiu.

Khóc Tình U Mê

Dù biết anh hững hờ,
Dù biết anh dối lừa,
Mà sao em vẫn mãi yêu anh người ơi.

Dù biết anh phũ phàng,
Dù biết anh chẳng màng,
Vì tình em anh ví như một trò chơi.

Gót Hồng Thôi Hết Phiêu Du

Này cô bé mang kiếp xa nhà,
Rời đất nước một sớm u buồn,
Bỏ giòng sông yêu thương thuở ấy,
Bỏ con đường vào làng nên thơ.

Và cuộc sống lang thang xứ người,
Nhiều cay đắng xót xa giữa đời,
Nào ngờ đâu tương lai mờ lối,
Đến bây giờ một mình đơn côi.

Nối Dây Tơ Hồng

Ông tơ ở cao cao cao,
Bà nguyệt ở xa xa xa,
Tơ hồng đang nối tình duyên đôi ta,
Thương nhau đã bao năm qua,
Ta thầm mơ ước ngày lên xe hoa.

Thương em nết na xinh xinh,
Thương anh biết lo tương lai,
Tở hồng xe nối tình duyên đôi ta,
Khi mai khoe sắc đón xuân,
Là ngày hai đứa đẹp duyên bên nhau.

Phiến Đá Sầu (Diệu Hương)

Mai em xa rời tôi còn ai cùng đi giữa đời,
Mênh mông đây là đâu là biển vắng đêm sâu,
Khi em quay mặt đi lòng tôi tựa phiến đá sầu,
Chơ vơ trong lặng câm muộn phiền theo tháng năm.

Lời Rêu

Ai đi qua xa vắng để chiều run một mình,
Mười hai năm tỉnh giấc trắng đôi bờ tóc đen,
Uống cùng nhau một giọt đắng cay nào chia đôi,
Say cùng nhau một giọt trong mối đời pha phôi.

Say cùng nhau người ơi chút nồng thơm cuối đời,
Vương dùm nhau sợi tóc ràng buộc trời sinh đôi.

Kiếp Dã Tràng (Từ Công Phụng)

Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du,
Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào,
Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm,
Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời,
Đàn chim bé nhỏ ngập ngừng,
Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ.

Phụ Tình (Tuấn Quang)

Em vờ em giận em bỏ ra đi,
Để em sánh vai người khác sang giàu,
Tôi đâu ngờ rằng em gian dối,
Tôi không ngờ bên tình nhân mới,
Em buông lời phũ phàng em ơi.

Yêu nhiều thương nhiều nhận lại bao nhiêu,
Giờ tôi mới hay người đã thay lòng,
Bao nhiêu lời ngọt êm tan biến,
Coi như là ông trời xui khiến,
Trước sau gì cũng phụ tình tôi.

Kim (Y Vũ)

Cớ sao buồn này Kim,
Cớ sao sầu này Kim,
Ai thương em hơn anh mà tìm.

Cớ sao hoài này Kim,
Có biết cho lòng anh,
Đã mơ từng phút vui buồn cùng Kim.