Nghĩa Cả Chiến Binh

Sau ngày phép thăm nhà, tôi ra đơn vị vùng hỏa tuyến cam go
Lính trẻ xa thành đô, văn khoa vừa rời gót mộng chinh nhân hải hồ
Chắc giờ nơi ngoại ô mẹ già đang tựa cửa, bạn còn sang ghé chơi?
Người thương ơi có đợi, phố hẹn mưa giăng trời vì anh không đến nơi.

Phố Buồn Tiễn Người Đi

Lâu lắm chưa lần thăm quê mẹ
Sau đêm giã biệt đường phố buồn không người đưa
Mắt ướt làm mặn môi
Trong khoảng tối mịt mù biết đâu là miền tương lai ngàn sau?
Đêm lạnh trên chiếu cỏ mơ màng ngôi nhà ngày xưa.

Nỗi Nhớ Màu Noel

Noel về người yêu dấu nơi đâu
Có hay chăng nơi này em lạnh giá
Nước mắt rơi bao lần tim nghiêng ngả
Nhớ thương anh lặng lẽ những đêm buồn.

Còn Vọng Âm Xưa

Hoàng hôn rơi rơi rớt trên màu lá
Và tôi nhung nhớ hương chiều nhẹ lan
Đồng quê xa khuất trong màn đêm buông
Êm êm nghe tiếng côn trùng nỉ non

Khúc Tình Si

Hỡi em cô gái dễ thương
Tròn xoe mắt biếc má hồng xinh tươi
Bước ngang em nở nụ cười
Hồn tôi xao xuyến tim ơi đâu rồi ?

Bao Năm Xa Phố

Bao năm xa ta về ngang con phố
Hồn tha phương nợ thân xác hao mòn
Bao nhiêu năm ta lạc loài chốn nào
Trở về đây làm lữ khách không nhà.

Thương Tiếc Cung Đàn Xưa

Em hôm nay về nơi đâu?
Chiếc lá rơi bên đời
Anh nơi đây buồn bơ vơ
Thương tiếc khóc cho duyên mình
Ngày dài lướt thướt lê thê
Lệ tình đẫm ướt cơn mê
Người giờ khuất nẻo sơn khê
Lòng này buồn thương tái tê

Mưa Trong Tim

Ngày nào em đến thiên đàng nở hoa
Ngày nào em đến cung đàn thiết tha
Ngày nào em đến tiếng sáo vút dưới trăng mơ màng
Như vấn vương lòng ta, thắm tươi ngàn hoa, nhạc khúc chan hòa