Xót Xa (Lam Phương)

Hỡi người yêu nhỏ, từ miền đông đó,
Khi nghe xuân sang có nhớ không em,
Trên đường thênh thang, lần đầu bên nhau,
Anh lo mênh mang lo phút li tan.

Giữa ngày vui mới, cuộc tình phơi phới,
Anh nghe như đã chôn chặt bước chân người xa,
Hố sâu thời gian, thời gian đắng cay,
Sẽ đưa tình ta về trong phũ phàng.

Ấm Áp Tình Quê

Có ai về qua miền Trung quê tôi,
Gửi lời thăm ruộng lúa thăm nương đồi,
Thăm dòng sông có con đò nho nhỏ,
Thăm lũy tre già ôm ấp mái tranh quê.

Có nơi nào xinh đẹp hơn quê tôi,
Cánh cò bay bay trắng trên nương đồi,
Sông vẫn xanh nước xuôi về trăm ngả,
Tuy dẫu khó nghèo vẫn ấm một tình quê.

Quán Trọ Trần Gian 2 (Đăng Anh)

Biết đến bao giờ con người quên được thù nhau,
Biết đến khi nào cuộc đời thôi ganh ghét nhau,
Vì đâu ta u sầu nhiều đêm nước mắt tuôn trào,
Cũng bởi lòng người còn nhiều mưu toan.

Sống ở trên đời giàu nghèo chỉ là phù du,
Kiếp sống vô thường sao đành cho nhau đắng cay,
Còn đâu hai chữ nghĩa tình lầu cao rồi cũng một mình,
Hỏi thử lòng có nghĩa gì hơn.

Yêu Cô Gái Miền Tây (Đình Văn)

Em là cô gái miền Tây,
Nói năng duyên dáng tóc buông vai mềm,
Môi cười má lúm đồng tiền,
Áo bà ba tím tiếng rao hàng ngọt ghê.

Anh ơi đến bắc Cần Thơ,
Phà còn lâu lắm mua quà giùm em,
Chôm chôm măng cụt hay mãng cầu,
Tình quê em đó mua giùm đi anh Hai.

Tự Tình Lý Cây Bông

Em nhớ thương chàng, em hát lý cây bông,
Như con sông nước ròng mà nước nổi,
Em nhớ thương chàng như nắng trưa quá buổi,
Con sáo sang sông, con sáo chẳng về,
Con sáo sang sông con sáo biết tương tư.

Xót Cánh Hoa Sim (Tiều Phu)

Nâng cánh hoa sim,
Buồng tim ngờ tan vỡ,
Lòng nhớ mối duyên tình.
Tóc nàng còn xanh,
Thầm thương anh,
Người trai nơi tuyến xa,
Tình yêu thời chiến,
Tạm xa vì binh biến,
Khoác vội chinh y,
Theo tiếng bước tòng quân.

Lòng Mãi Yêu Thương

Không biết tự bao giờ mình thương nhau nhiều quá,
Để nay xa rời em thấy nhớ anh làm sao,
Nhớ mới ngày hôm nao hai đứa còn chơi nhà chòi,
Rồi thời gian thấm thoát thoi đưa em giã từ chốn xưa.

Nếu Ta Đừng Quen Nhau

Nếu ta đừng quen nhau một chiều hoa nắng tươi màu,
Tình cờ giây phút ban đầu gặp nhau không nói nên câu.
Mắt anh thầm lặng nói duyên kiếp một lời thôi,
Giờ còn ghi nhớ mãi ngày ấy quá xa mờ.

Oẳn Tù Tì

Oẳn tù tì ra cái cái gì ra cái này,
Ngập ngừng em đưa một tay đằng trước,
Kéo kéo đây em ra kéo anh thua đi,
Mặc dù ra búa tôi vẫn chịu thua ngay.

Vì em không được sẽ khóc lại phải đền,
Em ra em lên giàn cao mà bắt bướm,
Áo quần rách mướt hôm đó tôi ăn đòn,
Mặc dù đòn đau tôi vẫn nằm không rên.

Trăm Mến Ngàn Thương

Từ khi hoa lá tô thắm cuộc đời,
Từ khi manh áo sưởi ấm lòng người,
Tìm trong hơi gió tìm trong tiếng tiêu,
Tôi viết nên khúc nhạc chiều để ca ngợi tình yêu.

Một yêu non nước như mối tình đầu,
Là yêu quê hương mảnh đất đẹp màu,
Và tha thiết nữa là em với tôi,
Khi tiếng tim chung nhịp rồi đường đời ta có đôi.