Ngày đó có em song đôi,
Đi về cùng lối trên một nẻo mơ,
Có những ngày mưa,
Mỏng manh mưa thương nhớ mưa.
Ngày đó có em thơ ngây,
Cùng ngồi chung lớp mây trắng về thăm,
Áo em như mộng ngạc nhiên tình,
Nằm trong đôi mắt rất xa khơi.
Ngày đó có em song đôi,
Đi về cùng lối trên một nẻo mơ,
Có những ngày mưa,
Mỏng manh mưa thương nhớ mưa.
Ngày đó có em thơ ngây,
Cùng ngồi chung lớp mây trắng về thăm,
Áo em như mộng ngạc nhiên tình,
Nằm trong đôi mắt rất xa khơi.
Nhiều đêm thầm nghĩ trách sao đời riêng mình,
Vẫn đi về một bóng đơn côi,
Yêu ai cũng vậy thôi cũng chỉ là đầu môi,
Đời quen gian dối tình xa tôi nữa rồi.
Đời ai không muốn luôn yêu được chân thành,
Muốn giành tất cả vì yêu,
Thế mới giờ quạnh hiu thế mới giờ liêu xiêu,
Vì yêu ai quá mà giờ đau rất nhiều.
Vào một đêm tối anh gác ca đầu tiên lúc trăng vừa sáng,
Nhìn đom đóm bay lấp lánh trên cành lá thấy như nghìn hoa,
Cho anh chạnh nhớ đến Noel ngày xưa chúng ta cùng đi,
Em lặng cúi đầu nguyện cầu ơn trên sáng soi cho tình ta.
Có bao giờ em biết ngày tháng xưa trôi về đâu?
Giữa muôn ngàn yêu dấu là nỗi cô đơn chìm sâu,
Có bao giờ em biết tình yêu đó còn nồng?
Mơ hồ đợi trông.
Có bao giờ em nhớ màu mắt xưa giăng vào nhau,
Để cho ngàn năm sau, lòng vẫn yêu thương đậm sâu,
Trôi theo ngày mưa gió, tình khe khẽ gọi sầu,
Cô đơn về nương náu, em bây giờ nơi đâu?
Từ một ngày xa trước anh đưa em về bóng ngã đam mê,
Em dấu son gót mềm, nhủ lòng lãng quên mà nhớ đêm đen,
Chuyện một lần yêu ái như chuyện một đời con gái,
Cho anh một lần, anh được gì không, em còn gì không?
Đám cưới miền Tây vui thiệt là vui,
Đám cưới miền Tây trống nhạc tưng bừng,
Đám cưới miền Tây quê tôi đây tiệc vui biết mấy,
Đàn trống tưng bừng rộn ràng đám cưới miền Tây.
Đám cưới miền Tây vui thiệt là vui,
Hai bên mừng sui chúc nhau tiếng cười,
Đám cưới miền Tây đưa rước dâu bằng suồng ba lá,
Trầu cau mâm quả cô bác họ hàng không thiếu một ai.
Anh đi xuống Tây Đô qua Bắc hôm nao,
Vui mua ký chôm chôm duyên dáng em trao,
Chôm chôm ngọt như là tiếng rao,
Anh ăn vào nghe nhiều xuyến xao,
Thương con phà Mỹ Thuận làm sao.
Cũng đành xin làm người hát rong,
Chỉ mong đời không chê trách,
Chỉ mong chuyến xe muộn màng,
Không dừng sớm khi đang rong chơi.
Cũng đành xin làm người đến sau,
Để nghe niềm đau phía trước,
Tình như chiếc môi dịu ngọt,
Treo hờ hững trên cây hoang đường.
Nắng chia nửa bãi chiều rồi,
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu,
Sợi buồn con nhện giăng mau,
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây.
Đừng yêu ai anh nhé đừng bỏ em một mình,
Đừng nói lời ong bướm mật ngọt đầu môi,
Đừng yêu ai anh nhé hãy dìu em chung đường,
Hãy nói dùm em hai tiếng yêu đương.
Đừng yêu ai anh nhé đừng quên bao kỷ niệm,
Cuộc đời nhiều sóng gió em cũng cần một bờ vai,
Về bên em anh nhé nói với em một lời,
Rằng anh chỉ yêu mình em.