Thôi (Y Vân, Nguyễn Long)

Thôi em đừng khóc nữa làm gì,
Kỷ niệm sầu ân tình cũ xa xưa,
Thôi em đừng khóc,
Em đừng khóc, đừng khóc nữa giọt lệ sầu,
Làm sao xóa hết tâm tư.

Thôi em đừng tới nữa làm gì,
Đừng để lòng se lại khúc yêu đương,
Thôi em đừng tiếc,
Em đừng tiếc, đừng tiếc nữa,
Đừng để lòng anh trở lại kiếp u buồn.

Bến Xuân

Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước,
Em đến tôi một lần,
Bao lũ chim rừng họp đàn trên khắp bến xuân,
Từng đôi rung cánh trắng,
Ríu rít ca u ú ù u ú,
Cành đào hoe nắng chan hòa,
Chim ca thương mến chim ngân xa u ú ù u ú,
Hồn mùa ngây ngất trầm vương.

Dìu nhau theo dốc suối nơi ven đèo,
Còn thấy chim ghen lời âu yếm,
Đến đây chân bước cùng ngập ngừng,
Mắt em như dáng thuyền soi nước,
Tà áo em rung theo gió nhẹ thẹn thùng ngoài bến xuân.

Nuối Tiếc (Trịnh Nam Sơn)

Mình xa nhau mà lòng vẫn nhớ,
Ngày xa xưa, tình mình như mơ,
Chuyện yêu đương hẹn hò hôm nao,
Mà giờ đây cuộc tình đã lỡ.

Mình xa nhau mà lòng cứ ngỡ,
Chuyện chia tay tựa một cơn mơ,
Lòng xôn xao bàng hoàng nuối tiếc,
Cuộc tình tan, đời mình như thơ.

Bảy Ngày Đợi Mong

Anh hẹn em cuối tuần, chờ anh nơi cuối phố,
Biết anh thích màu trời, em đã bồi hồi chọn màu áo xanh.
Chiều thứ bảy người đi, sao bóng anh chẳng thấy,
Rồi nhẹ đưa gót hài, chiều nghiêng bóng dài, áo em dần phai.

Tình Ngăn Đôi Bờ

Lặng buồn nhìn dòng sông đâu rồi bao kỷ niệm,
Ngày xưa hai đứa mình,
Cùng đùa vui ngoài hiên chơi trò chơi trốn tìm,
Em hồn nhiên tóc mềm.

Thả con thuyền giấy trôi lênh đênh cuối sông,
Còn đâu ngày ấy em thơ ngây má hồng,
Cách trở nghìn trùng háo đỏ rượu nồng,
Nay đưa em bước theo chồng.

Một Cõi Tình Phai

Mùa thu về đây mưa phùn bay ướt vai em gầy,
Mùa thu về đây riêng mình ta cùng với trời mây,
Mùa thu Paris có ai đi trong nắng vàng,
Vòng tay mênh mang bước chân đã nghe buồn hoang.

Vườn xưa còn đây sao bờ vai nhớ thương vơi đầy,
Người xa tầm tay riêng mình ta một cõi tình phai,
Chiều qua công viên có ai đón đưa lối về,
Thoáng nghe tiếng mưa não nề, ngày chợt dài lê thê.

Chuyện Tình Buồn

Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng,
Anh dặm trường mê mãi, đời chia như nhánh sông,
Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm,
Những hẹn hò quấn quýt trên lối xưa thiên đường.

Chuyện Tình Buồn Trăm Năm

Có ai về Sài Gòn, xin giùm tôi nhắn gửi tâm tình người ở trời xa,
Chuyện chàng chiến binh xưa chiều ba mươi năm đó, định mệnh xui biệt người yêu.
Nàng nữ sinh Gia Long tuổi đời vừa đôi tám yêu người lính trẻ miền xa,
Mộng đẹp tựa bài ca, hẹn xuân sau mùa cưới, áo hoa em về nhà chồng.

Mưa Trên Giàn Bông Giấy

Mưa trên giàn bông giấy,
Mưa ướt cánh hoa yêu,
Mưa khơi niềm thương nhớ,
Mưa nhắc chuyện năm xưa.

Ngày ấy tuổi em vừa mười sáu,
Tuổi tôi còn niên thiếu đời thư sinh,
Ngày vui hai đứa dưới giàn hoa,
Tôi cùng em xây mộng đầu tươi thắm.

Gửi Người Tôi Yêu

Hỡi người tôi yêu có thấu chăng cho lòng tôi,
Một ngày xa nhau sao thấy như đã từ lâu.
Hỡi người tôi yêu, ngày tôi nhớ đêm tôi chờ,
Tôi vẫn tương tư, thương nhớ ai trong mộng mơ.