Nồng Nàn Cao Nguyên

Đêm nay ta chung tay bên nhau men rượu ấm nồng nàn,
Và để bao nhiêu con tim thao thức đêm thâu,
Tình yêu cao nguyên dâng cao trong ta dần xoá tan bao muộn phiền,
Cho dòng suối mát hoà khúc dáng ai dịu dàng.

Ngàn gió hãy lắng tai nghe rừng núi hướng về nơi đây,
Trời cao nguyên đêm sao lấp lánh soi mặt em thơ rạng ngời,
Và thấp thoáng kia dáng nhà sàn, lửa sáng lung linh,
Ngàn thông xanh vi vu reo vui đón những người con về đây,
Rộng vòng tay rộn ràng lời ca.

Dòng Sông Lơ Đãng

Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng,
Bỏ lại hàng cây ngơ ngác sau lưng,
Và nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng,
Nỗi đau ta nhận riêng mình.

Ở chốn nào dòng sông đã hòa cùng đại dương,
Cạn bến bờ chiều nay thẫn thờ nhìn hoàng hôn.

Có Bao Giờ

Em có bao giờ nhớ kỉ niệm xưa,
Hai đứa chung một đường về đón đưa,
Nhà em đầu xóm lau thưa,
Nhà anh một mái tranh xiêu,
Tháng năm nắng dãi mưa dầu.

Anh nhớ một lần chúng mình giận nhau,
Em bắt anh tìm nụ hồng biếu em,
Để em cài tóc cô dâu,
Cùng anh làm đám cưới như,
Mình thường gặp ngoài phố vui.

Hoài Niệm Trường Giang

Một dòng nước trong, đôi bờ thương nhớ,
Ai người bên nớ, có nhớ bên ni,
Có nhớ bên ni thì ngược Trường Giang lên Tam Kỳ,
Thì ngược Trường Giang lên Tam Kỳ.

Ơi con sông Trường Giang,
Con sông dịu dàng như nghĩa mẹ,
Con sông êm đềm như bóng cha,
Ngàn năm thiết tha.

Giọt Nắng Hồng

Giọt nắng đi hoang vào mắt em buồn,
Dìu chân em bước vào nắng cô đơn,
Nắng ướt mi em ươm tay thơm nồng,
Trôi trôi nhẹ trên đôi môi,
Thương màu mắt em chơi vơi.

Chiều nắng công viên sỏi đá thêm sầu,
Gọi màu nắng úa vời bước em qua,
Nắng tắm yêu đương cho em hôm nào,
Rồi chiều nhẹ bay lên cao,
Màu nắng thương màu mắt em.

Miền Trung Ơi Xin Đừng Mưa Nữa

Thương quê ta, đồng sâu muối mặn,
Người miền Trung vai sương gọi nắng,
Giot mồ hôi chan cơm giữa trưa hè,
Giọt nước mắt trên đê, khi mưa lũ kéo về.

Thương đôi tay, vất vả tháng ngày,
Thương xứ nghèo, mưa bão cứ thôi theo,
Ôi thương thay, con chưa kịp ra đời,
Mà lũ cuốn trôi, vừa mới đây thôi, vợ con tôi đâu rồi.

Tình Khúc Tháng Ba

Hoa điệp vàng tháng ba,
Những phố mùa mưa xa,
Một tên người vừa nhớ,
Một tên người vừa quen.

Hoa điệp vàng tháng ba,
Những phố mùa mưa xa,
Một tên người ở lại,
Suốt một đời riêng ta.

Tóc Em Chưa Úa Nắng Hè

Rồi nắng hạ tàn phai cơn mê tình ái rã rời lạc lối,
Theo bước chân em về chập chùng đợt sóng trắng xoá mênh mông.
Bờ cát mịn từ đây không em hờn dỗi tháng ngày mù tối,
Em tóc em hong vàng biển chiều ru nắng êm bước hoàng hôn.

Ngày Vui Qua Mau

Cuộc tình anh dành cho em,
Đam mê đắm say kiếp kiếp,
Em ơi tìm đâu xa nữa, em ơi,
Cuộc đời không đẹp như mơ,
Đau thương dối gian từng giờ,
Yêu đương thoáng như làn mây bay qua.

Tìm vào trong tầm tay nhau,
Mơ chi núi xa nuốt gió,
Em ơi mùa Xuân đang có trong tay,
Một mùa xuân thật an vui,
Yêu thương chất cao đầy trời,
Đau thương đã như chìm sâu vào tim.

Tình Đã Vụt Bay

Em đến bên anh những đêm dài cô đơn,
Gieo bao thương nhớ khát khao mong chờ,
Rồi từng chiều ngỡ thôi hết bơ vơ,
Ôi tình như giấc mơ.

Năm tháng lướt trôi đắng cay ngập bờ môi,
Duyên ta đã lỡ bóng em phai mờ,
Chiều về lạnh giá tim thấy xót xa,
Mộng ước phai nhòa.