Khúc Hát Lênh Đênh

Bỏ quê bỏ bạn thầm lặng mà nào ai hay,
Xuôi ngược khắp miền chợ đời nhiều nỗi đắng cay,
Đêm nằm nghe gió gió thở than sương lạnh trăng tàn ai phụ phàng,
Bềnh bồng trôi đi trôi đi…

Biết bao nỗi buồn muộn phiền tưởng chừng như điên,
Giấc mơ ẩn hiện giật mình trời u tối đen,
Ta gào ta thét cho người nghe ta gọi ta mời trăm bạn bè,
Gặp lại hôm nay vui say…

Trở Lại Thành Phố Sương Mù

Vào mùa thu tôi đến thành phố sương mù,
Hai bên đường thông réo vi vu,
Như khóc thương tình người cô lữ,
Đà Lạt ơi xa em mười mấy năm rồi,
Nhớ mưa phùn giăng giăng mờ lối,
Bao kỷ niệm gọi mãi đời tôi…

Tìm về đây nhen nhúm một chút hương thừa,
Dư âm buồn giây phút xa xưa,
Chân bước đi mà lòng chan chứa,
Đà Lạt ơi thương em giọng hát nức nở,
Đến bao giờ cho vơi sầu nhớ,
Nghe xót xa ngày tháng đợi chờ…

Em Đến Từ Nghìn Xưa

Tôi vẫn nhìn thấy em,
Giữa đám đông xa lạ,
Vì em mang trong mắt,
Nỗi yêu đời thiết tha..

Tôi vẫn nhìn thấy em,
Giữa đám dông xa lạ,
Vì trong đôi mắt đó,
Có quê hương bạn bè…

Em Đẹp Như Mơ

Vì nàng đẹp như một bông hồng,
Nên tôi không dám yêu nàng,
Ôi đôi môi cười như cánh lan,
Bao năm tôi khó nguôi quên…

Nên theo cơn gió bay qua đây,
Như dung nhan vừa tươi mướt,
Em vui như dáng xuân hồng nắng,
Tôi nghe cơn gió ru hời…

Trong Miệt Mài Em Quên

Ngày nào tiếng hát lênh đênh vào lòng chiều bát ngát,
Bóng dáng thu xưa mãi xuôi vào dòng đời khuất lấp,
Ngày nào xa xôi có em đem yêu dấu vào đời,
Có môi thơm gắn bó nụ cười,
Một thời lưu luyến cho người và cho tôi…

Ngày nào bóng dáng thu lại vàng cùng màu lá úa,
Nhớ mắt em xưa có phai dần cù ng ngày tháng cũ,
Mà người nay đâu nắng Ca- li ai nhớ hẹn thề,
Tuyết Pa- ris ai khóc ngày về,
Ngày về xa quá như lòng người phôi pha…

Yêu Em Giữa Đời Quên Lãng

Mùa xuân nơi đây? chồi xanh cỏ biếc,
Tình có là nắng, hôn tóc em mềm,
Bàn tay nhung êm, có níu tình tôi,
Qua bến yêu đương, mấy thuở bên người.

Mùa xuân nơi đâu? Người ơi! tìm mãi,
Màu hoa nào thắm, trên tóc em cài,
Dìu hồn tôi say, trong giấc hồn nhiên,
Theo bước chân em, cuối trời lãng quên.

Sa Pa Nơi Gặp Gỡ Đất Trời

Bồng bềnh, bồng bềnh mây trắng, thấp thoáng lô nhô rừng cây,
Long lanh trong xanh dòng suối, dập dìu sắc màu chợ phiên,
Ngọt ngào cành lê em hái, đào xuân chúm chím anh say,
Ngọt ngào sương giăng lối phố, xốn xang nhịp váy đung đưa…

Cái Cò (Nguyệt Ánh)

Cái cò lặn lội bờ sông,
Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non,
Thương em dạ sắt lòng son,
Một thân đơn chiếc nuôi con thăm hồng…

Bàn tay ai tốt vàng ròng,
Bàn tay em nứt máu hồng tuôn rơi,
Nhìn nhau muốn nói vạn lời,
Mà tim se thắt rối bời tâm can…

Trong Nỗi Nhớ Muộn Màng

Tưởng như là tình yêu sống lại,
Bao năm qua đi tìm bóng dáng,
Tưởng như là người yêu nhớ lại,
Em ở nơi đâu anh ở nơi đâu…

Nhớ tới người ngày xưa ước thề,
Bao yên vui một đời thương nhớ,
Mây ngỡ ngàng buồn trôi khắp trời,
Em ở nơi đâu có nhớ tình sầu…

Giọt Mưa Thu

Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi,
Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi,
Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu,
Ai khóc ai than hờ!…

Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành,
Như nhủ trời xanh,
Gió ngừng đi, mưa buồn chi cho cõi lòng lâm ly…