Bỏ quê bỏ bạn thầm lặng mà nào ai hay,
Xuôi ngược khắp miền chợ đời nhiều nỗi đắng cay,
Đêm nằm nghe gió gió thở than sương lạnh trăng tàn ai phụ phàng,
Bềnh bồng trôi đi trôi đi…
Biết bao nỗi buồn muộn phiền tưởng chừng như điên,
Giấc mơ ẩn hiện giật mình trời u tối đen,
Ta gào ta thét cho người nghe ta gọi ta mời trăm bạn bè,
Gặp lại hôm nay vui say…