Buồn lắng tiếng tơ lòng,
Sầu đắng kiếp phong trần,
Đời như cánh chim,
Lẻ bầy nơi viễn xứ…
Tình lỡ để cho người,
Mộng ước vỡ tan rồi,
Đành ôm đắng cay,
Từng đêm tỉnh say…
Buồn lắng tiếng tơ lòng,
Sầu đắng kiếp phong trần,
Đời như cánh chim,
Lẻ bầy nơi viễn xứ…
Tình lỡ để cho người,
Mộng ước vỡ tan rồi,
Đành ôm đắng cay,
Từng đêm tỉnh say…
Thôi còn gì đâu em,
Câu ước mơ tan thành theo khói mây,
Giờ em ở nơi phương nào sương khuya sương lạnh nghe lòng buốt giá,
Tình mặn nồng khó phai sao nở quên đi kỷ niệm ngày xưa,
Để anh mỏi mòn nhớ thương ngày đêm,
Ôi đớn đau trong lòng thôi đành mất nhau từ đây…
Em đành lòng ra đi,
Để nổi cô đơn anh mang trong lòng bao ngày đợi mong,
Nhớ lắm người ơi.. người hỡi người ơi,
Sao nỡ đành dùi chôn kỷ niệm cho chúng mình tàn phai giấc mộng…
Tôi đã đi, tôi vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại,
Sài Gòn ơi, sao em còn mãi trong tim tôi,
Ôi những con đường ngày nào còn nghe lá rơi,
Nụ cười còn tươi nét môi,
Hay áo mầu phai úa rồi…
Tôi đã đi, tôi vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại,
Hỏi lòng nhau cơn mưa nào xóa đi thương đau,
Bao tháng năm dài miệt mài đời như khói sương,
Nghìn trùng dòng sông vấn vương,
Để nhớ thương lệ mắt buồn…
Một lần nào cho tôi gặp lại em,
Đôi môi đó đêm nào còn nồng,
Một lần nào cho tôi gặp lại em,
Rồi thiên thu sẽ là nhung nhớ…
Dòng đời nào đưa em đi về đâu,
Sao không thấy qua đây một lần,
Dòng đời nào đưa em đi về đâu,
Những bến bờ xưa cũ đã mờ…
Anh dìu em về,
Đường về nhà em qua phiến đá xanh xao,
Con đường mòn hun hút mắt em sâu,
Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa mau…
Anh dìu em về,
Đường xa nhà em mưa ướt lá trên cao,
Con đường buồn hun hút gió kêu ca,
Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa…
Làm thơ tình em đọc,
Cô học trò trường tôi,
Thơ vương rồi mùi tóc,
Ai đi về ngược xuôi…
Người đi về cô độc,
Nên lòng buồn xa xôi,
Nên đêm về tôi thức,
Pha mực viết thơ tình…
Mùa Noel đó chúng ta quen bên giáo đường,
Mùa Noel đó anh dắt em vào tình yêu,
Quỳ bên hang sâu nghe lời kinh thánh van cầu,
Nhìn nhau không nói lên câu vì biết nói nhau gì đây…
Mùa Noel qua chúng ta chia tay giã từ,
Hẹn nhau năm tới khi Giáng Sinh về muôn nơi,
Mình trao cho nhau hoa lồng nhẫn cưới thiệp hồng,
Dìu nhau xem lễ đêm đông bên nhau muôn đời em ơi…
Có bao giờ trong em bồi hồi,
Cảm giác đơn côi trong cuộc vui,
Có bao giờ em hôn một người lại nhớ yêu anh lần cuối,
Miền ký ức có khi tìm thấy,
Một khoảnh khắc đôi ta cầm tay,
Mình chạy trên cát nắng vàng biển xanh,
Nhịp tim em cần anh…
Đã biết nhiều yêu thương nồng nàn,
Còn ngóng tin nhau dù hợp tan,
Dẫu chỉ là một đêm vợ chồng còn giữ cho nhau cảm thông,
Tình yêu ấy thôi không dài lâu,
Nhiều điều muốn nói không thành câu,
Còn gì vương vấn tan theo bụi bay,
Nhìn theo em giây phút chia tay…
Người ơi kiếp tằm nhả tơ cho đời,
Nặng mang nỗi niềm riêng lỡ làng giấc mơ kiếm tìm,
Từng đêm đường khuya lê bước khóc cùng ánh trăng,
Mỗi bước trăng đi là mang theo bao niềm riêng,
Sót xa thân mình sao còn nhiều bao cay đắng,
Khác chi cung đàn tơ chùng phím lạc tình say…
Dịu dàng hạt nắng đùa nhẹ trên áo,
Đôi môi em gọi bao khát khao,
Mắt em vời vợi đăm đắm trời cao,
Em mong manh tựa rừng cây trút rơi lá,
Gió chiều bỗng chợt xao xuyến mãi không nguôi…