Đà Lạt sương mù phủ kín nơi nơi,
Chiều buồn trên đồi nhìn áng mây trôi,
Một mình tôi về đường xa gió lạnh,
Từng ngày qua ngày đời vấn trôi nhanh…
Đà Lạt bây giờ đã vắng bóng anh,
Một thời êm đềm người ơi chớ quên,
Và mùa thu về rung rơi lá vàng,
Xào xạc trên đường từng chiều mênh mang…