Đà Lạt Vắng Anh

Đà Lạt sương mù phủ kín nơi nơi,
Chiều buồn trên đồi nhìn áng mây trôi,
Một mình tôi về đường xa gió lạnh,
Từng ngày qua ngày đời vấn trôi nhanh…

Đà Lạt bây giờ đã vắng bóng anh,
Một thời êm đềm người ơi chớ quên,
Và mùa thu về rung rơi lá vàng,
Xào xạc trên đường từng chiều mênh mang…

Hoa Lạc (Vũ Thanh)

Buồn lắng tiếng tơ lòng,
Sầu đắng kiếp phong trần,
Đời như cánh chim,
Lẻ bầy nơi viễn xứ…

Tình lỡ để cho người,
Mộng ước vỡ tan rồi,
Đành ôm đắng cay,
Từng đêm tỉnh say…

Bến Sông Chờ 2

Thôi còn gì đâu em,
Câu ước mơ tan thành theo khói mây,
Giờ em ở nơi phương nào sương khuya sương lạnh nghe lòng buốt giá,
Tình mặn nồng khó phai sao nở quên đi kỷ niệm ngày xưa,
Để anh mỏi mòn nhớ thương ngày đêm,
Ôi đớn đau trong lòng thôi đành mất nhau từ đây…

Em đành lòng ra đi,
Để nổi cô đơn anh mang trong lòng bao ngày đợi mong,
Nhớ lắm người ơi.. người hỡi người ơi,
Sao nỡ đành dùi chôn kỷ niệm cho chúng mình tàn phai giấc mộng…

Làm Dâu Miệt Vườn

Kiệu vàng chờ ai để em chớ theo chàng,
Rằng thiếp theo chàng hướng về đất Phương Nam,
Đồng xanh mênh mông con nước xuôi dòng,
Nơi ấy miệt vườn tình thương mến thương…

Lục lạc đồng đen ngựa ô chớ lên đường,
Nửa câu quan họ thiếp gửi lại quê hương,
Nửa câu mang theo qua núi, qua đèo,
Mang tới quê chồng tấm lòng thuỷ chung…

Vui Tết Miệt Vườn

Xuân về tôi hát khúc dân ca,
Chúc cho xóm làng cô bác gần xa,
Đời vui ruộng lúa ê hề,
Cây trái miệt vườn tươi tốt xum xuê…

Xuân này tôi chúc cho sui gia,
Chú Hai phát tài nhờ nuôi cá Ba Sa,
Dì Năm cũng trúng mấy mùa tôm,
Mua đất xây thêm nhà kết tình thông gia…

Hai Lúa Miệt Vườn

Ai về miền Tây nghe tình quê chan chứa êm đềm,
Ai về miền Tây có nhánh sông Cửu Long chảy quanh,
Có hàng dừa xanh bên bờ đê xanh thắm ruộng đồng,
Có anh Hai lúa chất phác quê mùa, mộc mạc dễ thương…

Ai về miền Tây nghe biệt danh Hai Lúa miệt vườn,
Sớm chiều cần lao ôi mến thương, mến thương làm sao,
Vách nghèo cột xiêu nên tình yêu đâu dám mơ nhiều,
Buồn hay ca vọng cổ, hay rao cung đàn khúc nhạc tình quê…

Khát Vọng Tình Yêu

Em là tia nắng giữa đời anh đêm đông lụi tàn,
Em là giọt mưa tưới mát cho lá cây mùa hè,
Em là bài thơ như hương lúa ngọt ngào,
Để suốt đời anh mãi gọi tên em…

Anh yêu em như trời xanh yêu nắng về,
Đôi môi em như một bài ca nồng cháy,
Anh yêu em không một lần gian dối,
Trái tim này xin hát tặng riêng em…

Lá Đổ Muôn Chiều

Thu đi cho lá vàng bay,
Lá rơi cho đám cưới về,
Ngày mai, người em nhỏ bé,
Ngồi trong thuyền hoa tình duyên đành dứt…

Có những đêm về sáng,
Đời sao buồn chi mấy cố nhân ơi,
Đã vội chi men rượu nhấp đôi môi,
Mà phung phí đời anh không tiếc nhớ…

Giờ Đây Đã Lỡ Xa Nhau

Những gì mất những gì đi,
Một mai biết có cơ duyên trở lại,
Đến rồi đi tiếc làm chi,
Một khi đã nói lên câu biệt ly…

Mối tình qua xa thật xa,
Tình theo năm tháng tan trong bụi đời,
Nắng chợt tắt mây ngừng bay,
Làm sao biết trước khi con tim đổi thay…

Thành Sầu (Vũ Thanh)

Ta đón đưa có nhau từng ngày,
Trần gian này của đôi ta,
Kỷ vật trao tay từ đêm Đông ấy,
Giáng Sinh em khẩn cầu, trọn đời ta bên nhau,
Thiên Chúa trên cao hằng ban ơn phước…

Nay phố xưa chỉ ta độc hành,
Từng Đông lạnh buốt con tim,
Một mùa Noel đột nhiên em khóc,
Mắt sâu thăm thẳm buồn, nghẹn ngào câu chia ly,
Ôi! Chúa trên cao vì sao đày đọa người…