Biển Chiều Nay Vắng Em

Chiều nay, biển xưa vắng em rồi,
Hàng cây lá phôi phai ngớ ngẩn vội vã rơi,
Chiều xuống, gió lang thang ru hồn bao quên lãng,
Sóng bấp bênh ngại ngùng theo năm tháng,
Dấu yêu xưa day dứt ngổn ngang…

Chiều nay, biển xưa vắng em rồi,
Vòng tay đã xa xôi miệng đời ngàn nét vui,
Lời cuối thoáng trên môi vai gầy trong nhung nhớ,
Bóng em nơi chân trời thôi đã lỡ,
Dấu yêu nào thôi ngất ngây mộng mơ…

Nơi Thời Gian Ngừng Lại

Từng giọt mưa rớt ngoài hiên,
Tựa giọt nước mắt triền miên,
Dù rằng anh đã xa ngút ngàn,
Lãng quên tình yêu anh dành cho em…

Một mùa đông đã về đây,
Chỉ làm nỗi nhớ nhiều thêm,
Một thời say đắm vì yêu người,
Thoáng qua như một giấc chiêm bao…

Xin Đừng Trách Đa Đa

Rồi con chim đa đa,
Ngẩn ngơ đứng trông về chốn xa,
Còn âm vang câu ca,
Ngày em bước chân đi theo chồng,
Lời ru nghe mênh mông,
Ngày đưa tiễn em rời bến sông,
Nhìn mây trôi mênh mông,
Nơi quê chồng em còn buồn không…

Mưa Ngâu (Thanh Tùng)

Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu búp non trên cành thành lá biếc,
Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu tròn xoe chiếc ô trên đầu,
Ngày xưa đôi ta quen nhau chiếc ô xoe tròn thành bóng lá,
Mong sao mưa thật lâu để cho đôi lứa bên nhau…

Ngày nay đôi ta xa nhau vắng em anh nhìn từng góc phố,
Từng đôi uyên ương bên nhau tròn xoe chiếc ô trên đầu,
Ngày nay đôi ta xa nhau lá xanh trên cành thành lá úa,
Từng giọt mưa ngâu rớt bên thềm tình yêu đâu dễ lãng quên…

Hạnh Phúc (Nguyên Bích)

Hạnh thoáng qua từ một chiều có nắng vàng,
Dạt ngây vì nụ hồng thơm ngát,
Một hôm bõng mơ màng từ lần trong tay dạo phố,
Bàn ta cuốn theo vào nụ cười của anh…

Nhìn chiếc lá rơi vào mặt hồ yên tĩnh làm,
Hồn em bỗng nghe một ngàn lời mơ ước,
Ngàn mơ vẫn chỉ là một điều em đang thầm ước,
Được anh đến đây làm mặt hồ mừng vui…

Tình Người Ngoại Đạo

Lạy Chúa con thương nàng đã lâu rồi,
Thương thì nhiều nhưng con chưa dám nói,
Con thương nàng đã lâu rồi mà chưa dám hé môi,
Ngại ngùng không cùng tôn giáo thôi…

Lạy Chúa con thuơng nàng rất ngoan đạo,
Thương nàng thường hay luôn di xem lễ,
Con thuơng nàng rất đơn sơ màu áo trắng thư sinh,
Với nét môi cười nắng nghiêng nghiêng…

Hào Hoa (Giao Tiên)

Chúng bạn thường hay bảo em rằng phước đầy nhà,
Có được người yêu nổi danh là đấng hào hoa,
Đời vui biết nhường nào, tình say đắm ngọt ngào,
Hỏi bạn rằng có người nào mà không mơ ước…

Thế mà lòng em vẫn chưa được mấy hài lòng,
Dẫu rằng người yêu của em cũng khá thuỷ chung,
Đời đâu biết mà ngờ, hào hoa số nặng thề,
Bởi vì hào hoa cũng là, là đào hoa vậy thôi…

Anh Quên Em Gái Quê Rồi

Anh cứ vui bên người, anh cứ cười cùng ai,
Anh cứ trăng hoa cùng, bên bao người mà anh ước mong,
Bao câu thề ngày xưa, nay như là tiếng mưa,
Khi dứt con mưa rồi, mộng cũng tàn dần theo tiếng mưa…

Đâu biết anh thay lòng, yêu thích người giàu sang,
Nên trót đem ân tình trao cho người mà không tính chi,
Như trăng vàng ngoài hiên, nhưng trăng giờ chẳng yên,
Trăng lẽ loi bên trời, như mãnh đời tình em gái quê…

Vợ Chồng Son (Hamlet Trương)

Đôi tay anh chai sần vì lo đám cưới ngày mai,
Buồn thao thức cả đêm nhìn anh em xót trong tim,
Vì anh lo em thiệt thòi vì anh lo thiên hạ cười,
Rồi họ hàng hai bên người ta dòm trước ngó sau…

Em đâu mong sang giàu chỉ mong ta biết thương nhau,
Đời có cháo, có rau nhà tranh vách lá đâu sao,
Thì lo chi anh phiền lòng vì thương anh em bằng lòng,
Câu muối mặn gừng cay cầm tay ta sẽ tát cạn biển Đông…

Thiên Duyên Tiền Định

Đầu năm hoa lá xôn xao nở như đón chào,
Nhờ anh tiên đoán năm nay duyên nợ thế nào,
Phận nghèo chẳng dám ước cao chỉ cần tình nghĩa với nhau,
Nếu ai tâm đầu ngõ lời làm nên giai ngẫu…

Mười hai con giáp em đây cầm tinh quý mùi,
Cầm tay anh đoán năm nay duyên lành đến rồi,
Gặp chồng hiền đức dễ thương, tuổi này thì số lắm con,
Muốn cho vuông tròn thì anh mối giới mối mai đưa đường…