Từ lúc xa anh trời bỗng im lìm,
Mây trôi lang thang gió không về để yêu làn tóc rối,
Từ lúc xa anh nhà vắng không đèn,
Đen như con tim quá mõi mòn thèm nói câu tình duyên…
Ngày ấy không xa, tình vẫn thiết tha,
Đôi ta tung tăng như chim rừng, vang tiếng ca trên đồi,
Rồi tháng năm qua, tình vẫn phôi pha,
Cho em chơi vơi giữa khung sầu bằng nhớ thương thật lâu…