Hạnh thoáng qua từ một chiều có nắng vàng,
Dạt ngây vì nụ hồng thơm ngát,
Một hôm bõng mơ màng từ lần trong tay dạo phố,
Bàn ta cuốn theo vào nụ cười của anh…
Nhìn chiếc lá rơi vào mặt hồ yên tĩnh làm,
Hồn em bỗng nghe một ngàn lời mơ ước,
Ngàn mơ vẫn chỉ là một điều em đang thầm ước,
Được anh đến đây làm mặt hồ mừng vui…