Thương Về Miền Đất Lạnh

Tôi nhớ Đà Lạt mơ,
Ru lòng người lữ thứ với bao nhiêu ước mơ,
Lưu luyến Đà Lạt thơ,
Khi hoa anh đào nở đường lên phố xưa…

Gập ghềnh suối đá, lá chen hoa đẹp tươi,
Với sương lam nhẹ rơi với chim ca ngàn lời,
Thác ngàn lả lơi hẹn hò của giai nhân,
Đón ai trong ngày vui…

Người Đi Xây Hồ Kẻ Gỗ

Bởi chúng mình thương bao nhiêu mảnh đất cằn,
Mà đời không ngại đào mấy con kênh,
Đắp hồ xây đập, ta đưa dòng nước ngọt,
Để dòng mương nhỏ tắm mát quanh năm,
Ruộng đồng ta thoả mơ ước bao ngàn năm…

Dấu Tình Sầu

Chiều còn vương nắng để gió đi tìm,
Vết bước chân em qua bao nhiêu lần,
Lời ru đan ngón tay buồn,
Ngàn năm cho giá băng hồn,
Tuổi gầy nồng lên màu mắt…

Trời còn mây tím để lá mơ nhiều,
Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu,
Chiều lên đỉnh núi ngang đầu,
Nhặt thương cho gót dâng sầu,
Giận hờn xin ngập lối đi…

Bài Không Tên Số 8

Chiều thắm ru hồn người bềnh bồng,
Chiều không im gọi người đợi mong,
Chiều trông cho mềm mây ươm nắng,
Nắng đợi chiều nắng say, nắng nhuộm chiều hây hây…

Ngày đi qua vài lần buồn phiền,
Người quen với cuộc tình đảo điên,
Người quen một vòng tay ôm nhớ,
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay…

Cô Lái Đò

Xuân đã đem mong nhớ trở về,
Lòng cô lái ở bến sông kia,
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước,
Trên bến cùng ai đã nặng thề…

Nhưng rồi người khách tình xuân ấy,
Đi biệt không về với bến sông,
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi,
Mấy lần cô lái mòn mỏi trông…

Anh Cho Em Mùa Xuân

Anh cho em mùa xuân nụ hoa vàng mới nở chiều đông nào nhung nhớ,
Đường lao xao lá đầy chân bước mòn vỉa phố mắt buồn vin ngọn cây,
Anh cho em mùa xuân mùa xuân này tất cả lộc non vừa trẩy lá,
Lời thơ thương cõi đời bầy chim lùa vạt nắng trong khói chiều chơi vơi…

Huyền Thoại Chiều Mưa

Một chiều cuối tuần mưa bay lất phất và mây trắng giăng giăng,
Em đến thăm anh vì trời mưa mãi nên không kịp về,
Bên em, anh lặng nhìn màu trời nhòa đáy mắt mộng mơ,
Sợ người yêu khóc, khe khẽ bên tai anh kể chuyện ngày xưa…

Chuyện xưa kể rằng trên thiên giới ấy ngày vui kết hoa đăng,
Thiên Quốc đang vui một nàng tiên lỡ làm rơi ly ngọc ngà,
Ðang say nên trời bèn đọa đày nàng xuống dưới trần gian,
Làm người dương thế không biết bao lâu mới cho quay về trời…

Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa

Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa,
Một chiều xuân em đã hẹn hò,
Như ướm tình trong cánh hoa mơ,
Đưa hương theo làn gió,
Em nói rằng em viết thành thơ…

Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa,
Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa,
Em đứng chờ tôi trước song thưa,
Tôi đi qua đầu ngõ,
Hỏi nhau thầm xuân đã về chưa…

Thương Hoài Ngàn Năm

Ngàn năm thương hoài một bóng người thôi,
Tình đã khơi rồi mộng khó nhạt phai,
Trăng khuyết rồi có khi đầy,
Ngăn cách rồi cũng xum vầy,
Mây bay bay hoài ngàn năm…

Lòng như con thuyền đổ bến tình yêu,
Ngại gió mưa chiều thuyền vẫn còn neo,
Ai đó dù có hững hờ,
Ai đó dù đã âm thầm,
Ra đi ôm trọn niềm thương…

Ước Nguyện Đầu Xuân

Một rừng hoa mai nở,
Một bầy chim én đưa tin,
Chúa xuân giáng trần thật xinh,
Năm rồi em trăng gầy,
Năm này em mới tròn trăng,
Đón xuân thấy lòng bâng khuâng,
Vì em biết yêu rồi chăng?…

Thật lòng em yêu người,
Một đời nhân nghĩa cưu mang,
Ý xuân ý đẹp trời ban,
Hương trầm đêm giao thừa,
Hoa lộc khoe sắc mọi nơi,
Đơm nụ xuân hồng đôi môi,
Tình xuân ngất ngây trần gian…