Người có nhớ gì không?,
Hẹn ước duyên tơ hồng,
Hương tình đang thắm nồng,
Sầu thương ướp mộng,
Trời lạnh giá đêm đông…
Nhìn cánh mai vàng tươi,
Lòng nhớ thương một người,
Ôi biệt ly não nề,
Cầm tay nhau ước thề,
Rằng xuân sẽ quay về…
Người có nhớ gì không?,
Hẹn ước duyên tơ hồng,
Hương tình đang thắm nồng,
Sầu thương ướp mộng,
Trời lạnh giá đêm đông…
Nhìn cánh mai vàng tươi,
Lòng nhớ thương một người,
Ôi biệt ly não nề,
Cầm tay nhau ước thề,
Rằng xuân sẽ quay về…
Một bài tango anh viết cho riêng em,
Để hồn lâng lâng theo tiếng nhạc êm,
Cho nhớ thương sao dài thêm,
Cho bướm bên hoa đẹp thêm,
Thức giấc anh gọi tên em…
Dòng nhạc êm êm như lá thu bay bay,
Nụ cười hôm nao như vẫn còn đây,
Môi mắt kia trong vòng tay,
Anh uống cho say thật say,
Cho hết men tình tháng ngày…
Bước trên đường về em thương nhớ anh âm thầm,
Nhớ bao hẹn thề xưa êm ấm,
Những trưa hè tình dâng lên đắm say vô bờ,
Em nói bằng tiếng thơ mong chờ…
Tiếng yêu ngày nào cho em nhớ anh tơi bời,
Với bao ngọt ngào ta vun xới,
Ðã không còn đường xưa thơm nắng môi em hồng,
Tan nát rồi giấc mơ hương nồng…
Trong đêm một bàn chân bước,
Bé xíu lang thang trên đường,
Ánh mắt buồn mệt nhoài của em,
Em rất buồn vì em không biết đi đi về đâu…
Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngày,
Vì em không cha vì em đã mất mẹ,
Thương đau vẫn là đau thương…
Hoàng hôn buông xuống trên mái đầu còn xanh mà tim chẳng lành,
Chân bước thật mau, đời còn gì ngày sau,
Khi đã vắng xa nhau,
Điệp đến tìm Lan, trong nỗi hoang mang,
Chẳng biết người xưa, có đang u sầu,
Đời sao oan trái, một vòng dây oan trái đem tình vùi sâu…
Ngày xưa có một bức tranh tuyệt trần,
Chàng trai yêu người thiếu nữ trong tranh,
Khi mới gặp nhau sao nặng tình khi mới vừa quen ngơ ngẩn lòng,
Hỡi người trong tranh sao người cứ mãi lặng thinh…
Rồi một đêm có nàng dáng tiên hiện về,
Gặp nhau hai người mới nên câu,
Kết mối nào trăm năm tình trần quấn quít cười vui đêm mộng vàng,
Yêu người trong tranh biết đâu người có cuộc tình ta…
Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay,
Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời,
Tay măng trôi trên vùng tóc dài,
Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này,
Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may…
Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai,
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời,
Xin cho tay em còn muốt dài,
Xin cho cô đơn vào tuổi này,
Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài…
Đời không như ước mơ lòng người,
Cuộc đời xô đẩy mình đến rã rời,
Còn lại gì, người yêu đã khuất,
Tình yêu đến như cơn mưa buồn,
Rồi héo hắt, rồi cô đơn cho đến bao giờ…
Ngày tôi quen biết em lần đầu,
Mặt trời hôm ấy bỏ trốn nơi nào,
Và đường về, trời mưa tầm tã,
Sợ buốt giá đến ôm vai gầy,
Sợ tiếng gió quyện lời tâm tình xa bay…
Lần đầu tiên em nói dối,
Quê lắm nên nghe lòng bối rối,
Mà vì sao em dám dối,
Cũng bởi yêu anh mà ra thôi,
Cũng bởi anh lả lơi câu ngọt bùi…
Lần đầu tiên em nói dối,
Mẹ biết nhưng em thì cứ chối,
Từ nào chưa đi sớm tối,
Cũng bởi yêu anh mà ra thôi,
Em biết em ngu mà vẫn vui…
Những ngày yêu nhau, gió mưa qua thật mau,
Mùa xuân thắm ơ hơ mình yêu trên đồi nắng,
Rồi hè lại sang, nắng thiêu con đường hoang,
Lìa phố xá, ơ hơ mình vui trên cát vàng…
Trời vừa vào thu, gió ru cơn mộng du,
Mình tíu tít ơ hơ dìu nhau thăm rừng vắng,
Nhặt từng cành hoa sắc tươi như màu môi,
Mình trông kết ơ thành câu yêu muôn đời…