Mùa Đông Của Anh

Ngày nào em yêu anh, em đã quên trong cay đắng tuyệt vời,
Ngày nào anh yêu em, em đã quên với trời hạnh phúc mới,
Anh ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá,
Tim em như ngừng thở, từ sau ân tình đó,
Anh nghe không, mùa đông, mùa đông…

Ngày nào ta xa nhau, em bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa,
Từng mùa đông theo qua, em đã quên với đỉnh đời băng giá,
Xưa hôn anh một lần rồi đau thương tràn lấp,
Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp,
Nên em yêu mùa đông, nên em yêu mùa đông, ôi mùa đông của anh…

Ngày Sau Sẽ Ra Sao

Ngày xưa tôi có quen một người em gái nhỏ,
Tuổi đang mười sáu mái tóc chớm ngang vai,
Tình như nụ hoa nở trong lòng đời ngọt ngào,
Rồi yêu thương ai đem ghép cho đôi tim non,
Đến xuân qua cho nhau thấy nao nao,
Ai thương yêu ai đó chỉ là tình của mỗi con người…

Sao Em Nỡ Vội Lấy Chồng

Lời ru buồn nghe mênh mang,
Mênh mang sau lũy tre làng,
Khiến lòng tôi xôn xao…

Ngày lấy chồng em đi qua con đê,
Con đê mòn lối cỏ về,
Có chú bướm vàng bay theo em…

Bướm vàng đã đậu cây mù u rồi,
Lấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn…

Đường Xa Ướt Mưa

Đêm nay thời gian đứng yên lắng đọng,
Cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng,
Mưa rơi làm thêm khó câu giã từ,
Vì đường xa ướt mưa…

Da em lụa là, tóc em xõa mềm,
Lung linh trời sao sáng trong mắt em,
Môi em làm thêm khó câu giã từ,
Vì đường xa ướt mưa…

Tôi Đưa Em Sang Sông

Tôi đưa em sang sông,
Chiều xưa mưa rơi âm thầm,
Để thấm ướt chiếc áo xanh,
Và đẫm ướt mái tóc em…

Nếu xưa trời không mưa,
Đường vắng đâu cần tôi đưa,
Chẳng lẽ chung một lối về,
Mà nở quay mặt bước đi…

Bóng Dáng Mẹ Hiền

Năm tháng qua mau thân con dãi dầu mười năm xa xứ,
Thương nhớ làng quê thương mẹ mỏi mòn chờ bóng con về,
Thương mẹ già một nắng hai sương,
Con phận nghèo nên phải tha phương,
Đi xa nhớ nhà, đi xa nhớ mẹ ruột đau chín chiều…

Ai nhớ thương ai riêng tôi nhớ về miền quê yêu dấu,
Năm tháng quạnh hiu thân mẹ cánh cò ngược gió sông chiều,
Con của mẹ đàn trẻ thơ ngây, cha bạc phần con phải bơ vơ,
Liêu xiêu mái nhà, liêu xiêu bóng mẹ bạc thêm mái đầu…

Tình Mẫu Tử

Con nhớ làm sao từ xa xưa ấy khi con vào đời,
Trăn trở cả đêm ngồi nghe mẹ kể mà nước mắt rưng rưng,
Về một giây phút thiêng liêng,
Hài nhi vươn vai trong bụng mẹ,
Rồi oà lên khóc giọt máu của mẹ bước ra chào đời.

Bằng Lăng Buồn

Ngày xưa anh đến nhà em bằng lăng màu tím rụng rơi bên thềm,
Đôi mắt nhung huyền tóc xõa bờ vai theo gió chiều nhẹ bay,
Nhặt cành hoa tím cài lên làn tóc hai đứa cùng xây ước mơ,
Tình như ý thơ đẹp như cánh hoa muôn kiếp chẳng phai mờ…

Chiều nay qua ngõ nhà ai bằng lăng còn đó mà em đâu rồi,
Em bước theo người để lại hàng cây hoa tím buồn nhẹ lay,
Ngày xưa nàng nói tình chung một lối hoa tím của riêng chúng ta,
Giờ em cách xa bỏ quên cánh hoa quên lối cũ đã phai mờ…

Mưa Chiều Kỷ Niệm

Nhớ chiều nào anh đến thăm em,
Hai bên đường phố đã lên đèn,
Mưa xuân giăng mờ trắng khung trời,
Ngồi bên nhau lưu luyến,
Mưa thấm ướt đôi bờ vai…

Tiếng nhạc trời xao xuyến đôi tim,
Mưa giao hòa nước mắt ân tình,
Tay đan tay trong tiếng đàn trầm,
Nhìn nhau nhưng không nói,
Sợ tình yêu chóng phai…

Tơ Duyên

Đường mòn làng hôm nay đông vui,
Áo hoa màu vàng xanh đôi mươi,
Tung tăng đưa người thương mến xa lạ,
Qua bến tình yêu trao gởi thân…

Người người cùng ra xem cô dâu,
Nói cô đẹp hiền ngoan xinh xinh,
Nhưng vui hơn là anh rể quê nghèo,
Trong áo dài khăn đóng quê hương…