Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên dòng suối mơ,
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa,
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ,
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi…
Ô ô sáng hôm nay trên quê hương tôi,
Quê hương xinh xinh quê hương hữu tình,
Quê hương xinh xinh quê hương hòa bình,
Đường nở hoa trắng, xanh, vàng, tím,
Đẹp làm sao bướm bay chập chờn,
Đàn chim non véo von ngọn tre,
Khăn mầu son, áo mầu vàng,
Ơi bà con đến xem mùa cưới,
Chân hài cong, tay dù hồng,
Lâu thật lâu mới thấy được một ngày vui…
Dòng sông nào đưa người tình đi biền biệt,
Mùa thu nào cho người về thăm bến xưa,
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ,
Về đồi sim ta nhớ người vô bờ…
Mưa soi dấu chân em qua cầu,
Theo những cánh rong trôi mang niềm đau,
Đời em đã khép đi vội vàng,
Tình ta cũng lấp lối thiên đàng,
Như cánh chim khuất ngàn,
Như cánh chim khuất ngàn,
Còn mong còn ngóng chi ngày yêu dấu…
Đêm nay nghe tiếng mưa con ngồi đây nhớ mẹ,
Ở quê nhà,mẹ bây giờ có nhớ con không?
Tuổi mười hai con phải xa gia đình,
Côi cút thân một mình nơi xứ lạ người xa…
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi,
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt,
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt,
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về…
Từ ngày có em về,
Nhà mình toàn ánh trăng thề,
Dòng nhạc tình đang tắt lâu,
tuôn trào ngọt ngào như dòng suối…
Anh yêu phút ban đầu,
đẹp nghiêng nghiêng dáng em sầu,
Trong mắt em buồn về mau,
em ơi có khi nào lần gặp đây cho mai sau…
Tôi yêu xem một cuốn truyện hay,
Tiếng chim hót đầu ngày,
Và yêu biển vắng,
Tôi yêu ly càfé buổi sáng,
Con đường ngập lá vàng…
Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa,
Mái tranh dưới hàng dừa,
Và yêu trẻ thơ,
Buổi cơm canh cà và điếu thuốc,
Giấc ngủ không mộng mị,
Và tôi cũng yêu em…
Ngày ban đầu quen nhau,
Áo em trong màu hoa tím,
Màu hoa mà em yêu,
Có tên hoa Bằng Lăng tím,
Là màu tím của nhớ,
Là giọt nắng chiều tím,
Hoà vào tím của gió hát vi vu…
Bạn bè xa nhau chưa bao lần gặp lại,
Kỷ niệm ngày xưa sao nói hết cho vừa,
Anh ở phương xa tôi người nơi xứ lạ,
Cuộc đời đổi thay cho mình thương nhớ ai…
Kể chuyện ngày xưa bao năm dài miệt mài,
Mình ngồi bên nhau chưa dám nói nên lời,
Thương tiếc cho ai hai tâm hồn khờ dại,
Để rồi xa nhau mang nặng mối tình sâu…