Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường, kẻ trước, người sau,
Chàng lặng đi theo nàng, hát vu vơ mấy câu nhạc tình,
Nàng làm như vô tình, gái đoan trang dễ đâu làm quen,
Lối đi qua nhà em nghe nồng nàn mùi Dạ Lý thật thơm…
Nhất trai làng anh công tử hào hoa,
Nhất gái quê em khuê các con nhà,
Tròn đôi tám nàng là bông bưởi trắng,
Tròn đôi chín chàng mô-đen rất lẳng,
Đôi trai tài gái sắc kém chi ai,
Đôi trai tài gái sắc kém chi ai,
Anh nhất làng trong còn em nhất làng ngoài…
Không cần biết em là ai,
Không cần biết em từ đâu,
Không cần biết em ngày sau,
Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng,
Ta yêu em qua đông tàn ngày tận,
Yêu em như yêu vùng trời mênh mông…
Không cần biết đêm dài sâu,
Không cần biết bao gầy hao,
Ta ngồi đếm tên thời gian,
Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi,
Như xa xôi nay quay về gần gũi,
Yêu em khi chỉ biết đó là em…
Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai,
Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa trinh nữ,
Hoa trinh nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa,
Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng cúc vàng tươi,
Hoa không bán hương thơm như nàng dạ lý trong vườn,
Như hoa trinh nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta…
Buổi tối ngủ trên đồi hỏi hòn đá nhỏ,
Con đường nào, con đường nào dẫn đến một dòng sông,
Một dòng sông mà em vẫn thường ra ngồi giặt áo,
Và câu hò, và con thuyền theo nước trôi xuôi…
Buổi sáng ngồi trên rừng hỏi ngàn lá đổ,
Con đường nào, con đường nào dẫn đến một miền quê,
Một miền quê trời hanh nắng ruộng khô cằn sỏi đá,
Đợi mưa về, đợi mưa về cho lúa đơm bông…
Anh hát cho em, bài tình ca thiết tha,
Anh hát cho em, dù lòng nghe xót xa,
Một lần gặp gỡ, đã là bao thương nhớ,
Thương dáng em cười, nhớ nụ mắt bờ môi…
Anh nhớ năm xưa, mùa xuân em đến thăm,
Em nói yêu anh, rồi tình qua rất nhanh,
Một ngày chợt đến, bỗng tình như đã lỡ,
Một ngày chợt đến, bỗng đời như tan vỡ…
Buồn như ly rượu đầy,
Không có ai cùng cạn,
Buồn như ly rượu cạn,
Không còn rượu để say…
Buồn như trong một ngày,
Hai đứa không gặp mặt,
Buồn như khi gặp mặt,
Không còn chuyện để vui…
Anh còn nợ em,
Công viên ghế đá,
Công viên ghế đá,
Lá đổ chiều êm…
Anh còn nợ em,
Dòng xưa bến cũ,
Dòng xưa bến cũ,
Con sông êm đềm…
Em ơi có phải ngoài trời đang mưa,
Em ơi có phải trời đã sang đông,
Mùa đông giá băng anh đang chờ,
Mùa đông ái ân anh đang tìm,
Tìm màu áo cưới cho em.
Từ nay thôi đành duyên mình lỡ đôi,
Dù vương vấn mãi cũng thế mà thôi,
Khi xưa thầm nói yêu nhau,
Bao nhiêu mộng thắm ban đầu,
Thôi xin đừng tiếc nhớ thương chi…
Từ nay đôi mình thôi đừng nhớ mong,
Mười hai bến nước biết bến nào trong,
Tuy em đành phải sang ngang,
Yêu thương ngày cũ chưa tan,
Xin anh đừng oán trách người đi…