Từ lúc em đi rồi,
Ngoài mái hiên mưa đêm gọi tên người,
Đường hoang vắng đợi,
Hàng cây lớn gọi buồn nghe lá rơi…
Từ lúc em đi rồi,
Hàng ghế công viên xưa chỉ một người,
Chiều qua rất vội,
Người yêu ái ngại nhìn gió mây trôi…
Từ lúc em đi rồi,
Ngoài mái hiên mưa đêm gọi tên người,
Đường hoang vắng đợi,
Hàng cây lớn gọi buồn nghe lá rơi…
Từ lúc em đi rồi,
Hàng ghế công viên xưa chỉ một người,
Chiều qua rất vội,
Người yêu ái ngại nhìn gió mây trôi…
Em như cơn gió thu bay bay nhè nhẹ,
Đưa anh đi tìm vần thơ,
Qua công viên lá rơi trên con đường về,
Bỗng nhiên nghe lòng đan ước mơ…
Mơ ôm em trong tay đêm mưa thì thào,
Cho bão tố về làm chiêm bao,
Mơ yêu em thiết tha như yêu lần đầu,
Anh muốn yêu em dài lâu…
Ngày em ra đi em chỉ mang con tim hành lý,
Ðể quên mùa đông cho tháng năm anh thêm lạnh lùng,
Ðôi tay hôm nào dìu nhau trong cơn mê đầy,
Giờ đôi tay ấy lau ngần lệ ngàn lời biệt ly…
Chiều trên sân ga tia nắng nghiêng nghiêng xuyên ngàn lá,
Giấc mơ đời ta theo chuyến xe, tan trong nhạt nhòa,
Bên nhau phút này làm sao anh xa con tàu,
Lệ em tuôn mãi ai biết được lòng mình khổ đau…
Tôi muốn quên đi tháng với ngày,
Cha đi lượm quả ngọt rừng,
Cho con đỡ đói qua đêm…
Tôi muốn quên đi đôi chân trần,
Cha đi lượm từng hạt thóc,
Cho con một bữa cơm chiều…
Hát nữa đi em, lỡ ngày kia sông cạn đá mòn,
Hát nữa đi em, cuộc tình ta chưa hết đoạn đường,
Hát nữa đi em, khơi bếp hồng ánh lửa đêm đen,
Chuyện ngày xưa nhắc chi thêm buồn,
Đời ai không có.. những tâm sự buồn.
Hỡi người yêu, em như ngàn ánh sao,
Bừng lên trong màn đêm lung linh đẹp xinh,
Những phút thần tiên, bên em lòng ngất ngây,
Trào dâng trong lòng anh, đam mê cuồng say…
Mình yêu nhau đi, và yêu nhau hoài nhé em,
Kề vai bên nhau, cùng say sưa khúc nhạc tình,
Mình vui đêm nay, và trao nhau tình đắm say,
Này em yêu ơi, tình anh ngàn lời muốn nói …
Trở về làng quê, bao tháng năm xa xôi cách biệt,
Trên từng lối mòn, hàng tre xưa nay đã già nua,
Tìm lại mẹ yêu nơi làng quê, tháng năm ngóng chờ mong người con,
Đã lâu lắm rồi không về thăm mẹ già nơi chốn xưa.
Anh sẽ vì em làm thơ tình ái,
Anh sẽ gom mây kết thành lâu đài,
Đợi chờ một đêm trăng nào tới,
Đợi chiều vàng hôn lên làn tóc,
Đợi một lần không gian đổi mới,
Đón hai đứa chúng ta mà thôi…
Tinh tú trời cao thành vương miện sáng,
Khai lễ đăng quang, vũ trụ chong đèn,
Hoàng hậu về cao sang quyền quý,
Đẹp nụ cười quân vương vừa ý,
Và lâu đài mang tên Tình Ái,
Đón hai đứa chúng ta mà thôi…
Hãy lắng nghe khúc nhạc, bừng lên rộn ràng ngất ngây,
Chân vui bước mê say, đôi buồng tim cuồng si nồng cháy…
Nhớ nhé em đêm này, mình vai kề vai đắm say,
Cho câu hát xa bay, cho niềm tin trào dâng ngày mai.
Đôi khi lòng muốn yêu em thật nhiều,
Mà ân tình đó trả lại bao nhiêu,
Đời em là cả ước muốn tương lai,
Còn tôi giờ chỉ tay trắng đôi tay,
Làm sao chung đường chung bước…
Thôi em đừng nhắc tên tôi làm gì,
Đời người không biết hãy tìm quên đi,
Từ khi em nỡ cất bước ra đi,
Lòng tôi đau xót giây phút phân ly,
Ước mơ còn ước mơ gì…