Cho tôi về một thời xa xưa
Trên con đường kỷ niệm như thơ
Nắng chiều về vàng cả ước mơ
Theo gió mây chiều thướt tha tà áo em
Tình ơi tình, em nhớ thương anh
Chiều tương tư ngọt ngào hương hoa cỏ
Đêm tương tư trăng lạnh vào sương
Ngày tương tư, em chờ anh với dạt dào yêu thương
Chiều đã thật chiều ! Đêm đã thật đêm
Ai xuôi Tôn Nữ vô nam
Cho trai xứ nắng đêm nằm vấn vương
Ai xuôi Tôn Nữ dễ thương
Tóc thề mướt ngọn mê thường xoắn anh
Tình yêu chân thành,
anh xin dành tặng em cho đến khi cuối đời
Em cũng như anh,
mãi như là cây xanh sống yên ở đất lành
Anh nhớ em ngày mưa
Những giọt gianh thầm lặng
Lắng trôi trên chiếc lá
Ướt mềm ngọn cỏ xanh.
Ngoại tôi qua tám mươi rồi
Tóc bạc da mồi mà như trẻ thơ
Cuộc đời dãi nắng dầm mưa
Lo cho con cháu để giờ cô đơn
Tàu anh ra khơi đến miền biển đảo
Con tàu bồng bềnh lướt sóng trùng dương
Vượt ngàn bão giông trên vùng biển vắng
Nghe đời bình dị người lính đảo xa
Rất cần anh trên phía những vần thơ
Để cho em có thật nhiều cảm hứng
Để em viết những vần thơ bỏng cháy
Rất ngọt ngào, lãng mạn của tình yêu.
Con trở về thăm đây chốn quê xưa
Dưới sân giàn mướp nhẹ đong đưa
Nhà ai mới cất tươi màu ngói
Nắng ấm lên cao khuất rặng dừa.
Về lại nơi ta biết yêu lần đầu
Vuông cửa xanh cùng ngắm mây hoàng hôn
Về lại nơi còn dấu chân quen góc phố
Giờ đã xa rồi trong nỗi nhớ đầy vơi