Hãy sống như loài hoa hồng
Toả hương thơm ngát và khoe sắc cho đời
Hãy sống như loài chim ngàn
Bay khắp nhân gian cất tiếng hát líu lo
Đường về nghiêng nón mưa bay.
Một tà áo trắng thơ ngây.
Lần vành quai nón trong tay.
Thấm ướt đôi bờ vai, lối ngõ mưa còn rơi.
Câu hát nào dạt dào hơn lời ru của mẹ
Có tình nào hơn tình mẹ cho con
Thuở chào đời mẹ bú mớm từng miến cơm
Nuôi con khôn lớn đi vào tương lai
Một mình tôi bâng khuâng bước đi như đang lạc lối
Một dòng sông mênh mông uốn quanh biết đâu ngừng trôi
Lang thang trong những đêm lẻ loi qua trăm năm thấy có gì vui
Chỉ nặng thêm trôi đôi vai tôi quang gánh bi ai.
Chị ở lại một mình
Chợt cảm thấy bơ vơ
Em ở lại một mình
Mắt hãy còn ngẫn ngơ
Chị trách mình không chờ
Để em đi lặng lẽ
Em về nơi đất Mẹ
Có giận chị nhiều không ?
Duyên em đẹp tựa trăng rằm
Tình anh ấm như nắng hồng buổi mai
Ta là đôi uyên ương đồng lòng
Tay trong tay vượt qua biển rộng
Chung con thuyền về bến yêu thương.
Mẹ sinh con ra khi con không lành lặn cha mẹ đau trăm phần
Khi thấy con thơ chào đời như ai sao mắt con mờ nhạt
Thương con thơ mẹ nuốt nước mắt vào lòng.
Đông về gieo hồn anh thương nhớ
Nhớ hình bóng em bên khung cửa nhỏ
Nhớ ánh mắt nhớ nụ cười em trao
Ngọt ngào tươi thắm ngát hương tình em.
Bên sông có người rộn ràng vui sao đám cưới
Khắp nơi pháo hồng mừng ngày đôi lứa nên duyên
Mà sao cuối sông có người thẩn thờ lặng thinh
Buồn ai quên rồi câu thề hứa chẳng đổi thay.
Sóng hôn thật nhẹ, vào bờ môi cát trắng
Nắng trông thẹn thùng, nép vào cuối chân mây
Hải âu bay lượn, cùng làn gió trao duyên
Khác chi đôi ta, hỡi người yêu nhỏ bé.