Chiều nay lẻ loi, mình em thấy cô đơn
Thầm thương, nhớ anh thật nhiều
Giờ anh ở nơi đâu, ngày tháng xa vắng
Buồn ray rứt, chơi vơi mình em.
Một mùa xuân sang, chim véo von trên ngọn cao
Mai đào đua nở nhớ câu ước hẹn cùng xuân
Trước thềm năm mới, ta trao nhau những câu ân tình
Mong cho gia đình phước lộc, an khang.
Đêm buồn tôi trở về con đường xưa
Trời đổ cơn mưa giữa khuya nhạt nhòa
Chợt thấy tim mình ru lên từng tiếng
Đứng khép nép bên hiên
Kỷ niệm theo mưa tìm đến
Ta bước trên đường xa muôn lối
Ta bước qua sỏi đá cũng mềm
Ta tránh xa trần gian toan tính
Ta tránh xa lời nói lọc lừa
Trên đôi chân miệt mài đây đó
Đi tìm ra một chốn bình yên
Chiều phai mây trắng trôi, trôi ngang giòng đời muộn phiền
Chiều nay tôi thấy em đi về gọi nắng …và gió lên
Chiều thu tôi thấy em ngang qua dòng đời êm đềm
Chiều thu tôi có em như một tình cờ vừa đến
Bàn chân em e thẹn, bàn tay em thơ dại
Vội vàng con chim bé vỗ cánh bay lên cao
Một phút bên nhau là một đời ta có nhau
Một phút thương đau là trọn đời ta nhớ nhau
Một thoáng hương xưa khi yêu em thời tà áo trắng
Kỷ niệm xưa anh vẫn giữ trong tim
Tôi biết tôi nghèo, nên đành lặng im
Thương nhớ người ta chẳng nói nên lời
Sợ em lắc đầu từ chối
Ngại khi tỏ bày tơ rối
Hai đứa mình, chẳng thể chung đôi
Lừa nhau anh cho tôi cảm giác thật thà
Vì tôi khờ nên mới tin anh
Ngày nào mới quen còn chút dịu dàng
Anh nâng niu ân cần từng phút giây
Hỏi trần gian mấy ai học chữ ngờ
Làm thân nhi nữ xuất giá tòng phu
Cha già nay ốm mai đau
Mẹ hiền lo lắng đêm ngày ngóng trông.
Trả lại nhau tự do để thôi buồn đau nữa
Ngỡ tình tựa bài thơ lòng ta cứ mãi tôn thờ
Nào ngờ đâu tan vỡ từ nay hết mong chờ
Đời chẳng đẹp như mơ nên chấp nhận bơ vơ