Ngày vui tàn ta chia tay nhau.
Ngày vui tàn không quên đôi câu.
Hẹn mai này đừng như nước dửng dưng qua cầu.
Gặp trong ngày nhắc đến mới nói.
Chuyện bên trời, hay quanh đây thôi.
Chuyện xa vời từ ngày nào xa khuất trong đời.
Xưa lúc đương thời lắm kẻ chơi
Anh em, tình nhân, bằng hữu gọi mời
Biết bao nàng xinh thương mến
Hết Hồng, Lan rồi Hoa, Thắm
Bước chân ra lắm kẻ yêu thầm
Bậu đừng bước qua kẻo sa chân bậu ngã đen bùn
Bậu đừng bước qua kéo không may đau lòng người ta
Bậu đừng lui tới ta còn đâu lời để nói
Bậu giờ với tui cây cầu gãy nhịp làm đôi
Ta ngồi đây làm ngôi sao đêm
Ẩn sau mảnh trăng, mảnh trăng vỡ tan
Ta ngồi đây nghe tháng ngày lưu vong
Đếm đong từng nỗi nhớ, thương những giọt lệ câm
Nơi phương trời xa lạ, nhớ quê nhà
Dẫn đọc :
(…Hãy để anh yêu em… Ngày xưa có một chàng trai yêu tha thiết một cô gái. Chàng trai lãng mạn gấp 000 con hạc giấy làm quà tặng người yêu. Lúc ấy anh chỉ là một nhân viên bình thường, tương lai không quá sáng sủa. Anh và cô gái ấy – Họ đã rất hạnh phúc, cho đến một ngày…)
Đường em đến nhà anh không gần
Gặp nhau cũng tuần đôi ba lần
Một đôi tiếng ngại gì tấm thân
Dòng xe có kẹt làm chậm chân
Đêm nay tôi lại buồn nỗi sầu này ai hay
Từng giọt lên ngôi nghe con tim vụn vỡ
Ngồi trong cô đơn tôi tìm thân ái xưa
Biết người đã quên sao lòng tôi còn nhớ
Thôi còn chi đâu giờ đây dở dang duyên đầu
Còn gì nữa đâu ân tình nay đã tan mau
Thôi còn chi đâu khi anh đã ham sang giàu
Anh bước qua cầu bên người xe lớn nhà cao
Hương xưa ngỡ còn đây dù một thời xa vời
Để thoáng nghe tựa nhớ, tim ngân rơi xuống đọa đầy cho nhau
Dẫu lệ rơi muộn màn cho đời nhau vũng lầy một người bước đi
Gió về nơi đây mà sao chưa thấy anh về
Gió về nơi đây mà anh vẫn mãi phương nào
Gió về thăm quê bờ đê vắng bóng anh rồi
Tan nát cõi lòng từ khi người bước sang sông