Hà Nội ơi trong mắt tôi em xinh đẹp tuyệt vời
Khi nắng xuân hoa mai thắm nở
Đào khoe sắc hồng tươi
Hà Nội ơi em trang nghiêm mỹ miều mặn mà
Đêm thu sang bóng nguyệt hồ thân
Nét ngọc ngà tha thướt quá kiêu sa.
Có những nỗi buồn đi theo tháng năm
Bên nhau âm thầm, im không nói năng
Những lớp sóng ngầm lần theo bước thời gian thăng trầm
Em xanh xao như tấm lụa nhàu
Anh ở đâu để em một mình
Em mong manh như tấm lụa đào
Sao em chống lại gió lùa chiều Đông
Qua bao nhiêu năm tôi đi lại cuộc đời
Nhìn những mặn nồng môi cười mắt ướt vai rung
Qua bao nhiêu năm tôi ôn lại cuộc tình
Đếm đợi tháng ngày tròn một giấc đơn côi.
Xin giã biệt một tình yêu giã biệt người mình yêu
Bao năm yêu nhau thật thà
Dù lệ tuôn ra đã không còn như lúc xưa
Sợ lòng còn yêu nay giờ tôi vấp ngã
Anh đi về hai ngã để mình tôi nay đứng trông theo
Về lại nơi đây, con nhớ mẹ ngày thơ dắt tay
Truyền dạy cho con chan chứa lòng từ tâm nhân ái
Biển trời mênh mang, bao bước đường ngược xuôi biến xoay
Ghi khắc trong lòng lời mẹ hiền yêu dấu không phai
Này em em còn những ngày xưa
Và anh anh còn nhớ những chiều mưa
Yêu em yêu nói sao cho vừa
Thương anh em nói chi cũng thừa
Nghe qua bài em hát Người lắng nghe thấy viết cho mình !
Sao như tình duyên ấy, từ biết nhau đến lúc không thành
Sao cũng làn môi thắm, mặt nét tươi ánh mắt trong lành !
Sao quãng đời mưa nắng, để ngậm ngùi một thời tuổi xanh
1 Hỏi em có nhớ đến những ngày nào duyên chưa đậm màu?
Gặp nhau khi đó, có những tơ vương xoay quanh từ đầu
Từng người bạn quen, từng lần xao xuyến rồi như tan biến
Những mối tình hờ như con thuyền chờ, vẫn xa mịt mờ
Người đến bên tôi êm như suối nguồn
Mái tóc buông lơi Tình lên tiếng mời
Say men yêu đầu nụ cười ánh mắt nét môi
Tà áo thiên thanh bay bay hàng liễu xôn xao đón người
Em đến tim tôi chơi vơi màu mắt em thấu tim tôi
Ta trao hẹn ước dệt mộng lứa đôi.