Em về đây hoa nở vàng trước sân
Lòng bâng khuâng như thuở biết hẹn hò
Gió se se lạnh cho lòng thêm xao xuyến
Heo may theo về lối nhỏ dệt mộng mơ.
Hình như tôi đã hát giữa cuộc đời bơ vơ
Hình như tôi đã nói những lời tình ngu ngơ
Hỏi han từng vạt nắng ánh ngời trong mắt ai
Hỏi thăm từng góc phố lối nhỏ vào nhà em.
Chiều rơi gợi bao nhung nhớ chiều ơi
Người xa ta mãi luyến thương ngày qua
Lang thang trong lòng phố xưa hai đứa miệt mài
Đường về đêm nay giá băng.
Thương sao câu hò điệu lý quê hương
Lời em hát mùa xuân về nắng gọi
Áo bà ba che nghiêng nón lá
Lối cỏ mềm đồng nội ngát hương hoa.
Sao tôi cứ mơ về em
Khi em đã xa rời tôi
Tim tôi vấn vương hằng đêm
Cố quên nhưng càng nhớ.
Ngày nào ngọn gió Xuân vừa tới.
Vườn đào đưa sắc lên khung trời.
Ngọn đồi thông lá xanh cành tươi.
Dập dìu đường chen màu áo mới.
Tôi yêu trường đại học
Cây già khắp quanh sân
Che nghiêng từng giọt nắng
Ghế đá xưa vẫn còn.
Có nỗi nhớ đong đầy theo năm tháng
Ôi cuộc đời đẹp tựa bản tình ca
Ta phiêu du tháng ngày nơi viễn xứ
Qua bao miền cho thỏa kiếp nhân gian.
Chiều vàng hoa thắp núi
Lả lơi đón trăng vào
Ngập ngừng loang bên suối
Mây tóc em nhẹ rung.
Thành phố tang tầm nhẹ trôi bồng bềnh
Điểm thời gian rơi ngày cuối trùng khơi
Chuyến xe giao thời tìm thương nhớ
Gió lùa đâu chạm vành môi
Dấu hài liếp cửa song rơi
Vuốt nhẹ cõi lòng tơ vương.