Hò ớ ơ! Anh đi hổng nhớ quê nhà
Vợ con ngày ngóng, mẹ cha đêm trời
Em thôi là em ngày nào
Anh thôi một gã si tình
Em thôi mộng mơ, giận hờn
Anh thôi dại cuồng, đắm say.
Xưa tan học về đạp xe sau em.
Muốn nói làm quen, nhưng ai nào dám.
Theo em đến trường tìm vào lớp học.
Bỏ vội hộc bàn lá thư làm quen.
Vườn hồng say ánh trăng đêm
Nhấp nhô hai hàng cây mềm
Ngàn hoa nghe gió êm êm
Trăng thu nghiêng mình bên thềm
Nhớ ánh mắt yêu thương hôm nao
không thanh âm mà say đắm ngọt ngào.
Rồi tình lên ngôi, gió vút bay cao
Kề vai bên nhau mơ ước hái trăng sao
Nhớ ánh mắt long lanh đau thương
Chuông vang ngân hòa mê khúc đoạn trường
Tìm về nơi đâu chim khuất tiếng kêu sương?
Vàng lá rơi rơi lạc cuối đường
Ta ru ta giấc mộng đầu
Ta ru em giấc tình sau
Ru lời tình phai héo úa
Ru lời tình mình lưa thưa
Này em hỡi,
có nhớ lời yêu dưới trời sao
Có nhớ nụ hôn xưa thầm trao
Nhớ chiều êm,
Con sóng tình mơn man bờ cát
Thiên đường nào
yêu thương tràn vỗ về giấc mộng say
Ngày nào còn bỡ ngỡ loay hoay trước cổng trường.
Chưa một chút bâng khuâng với ngôi trường mới ấy.
Mấy hàng cây phượng vỹ, mấy gốc lá bàng to.
Hình như muốn thầm thì…Bạn ơi vào đi nhé !
Trả lại cho tôi niềm tin buổi ban đầu
Trả lại cho tôi niềm vui lúc ở bên người
Lòng người đổi đen thay trắng
Đó cũng là lẽ thường tình mà thôi
Còn đâu em ơi mộng xưa ấy đã nhạt phai
Còn đâu em ơi phút giây yêu ta gần nhau
Tìm đâu dư âm người yêu dấu đã rời xa
Nghe nước mắt rơi ướt trên môi.
Chén cơm không người nuốt làm sao trôi
Giờ em bỏ tôi quên cả con khờ
Quên bao ngày ta chung sống, quên rồi tình nghĩa phu thê
Xem nghĩa tình như là trò chơi