Một khoảng lặng nhỏ thôi, giữ cho mình đừng gió
Ngỡ bình minh thắp lửa, cháy dọc mùa tháng năm
Màu biển xanh gợn mây trắng bay
Người kế vai cùng tay nắm tay
Đều chân bước vời trông đó đây
Tiếng gió lùa qua khóm cây
Cánh buồm ngoài xa triền mây
Kỷ niệm là niềm lưu luyến
Cùng tháng năm vẫn lâu bền
Là tình cờ thường khi đến
Gặp lúc không ai quanh mình
Bao năm trôi qua bôn ba nơi chốn quê n gười
Nay tôi trở về thăm người con gái ngày xưa
Thăm co sông quê đùa chơi tắm mát mỗi ngày
Thăm con đường làng ngày ngày hai đứa đi chung
Chiều đứng ngoài bờ sông, trông ngóng bóng ai quay về
Người ở phương trời nao vui bên ai có nhớ hôm nào bên nhau
ta đã hẹn thề có ai ngờ lỡ mối duyên tình
Đường tàu sân ga. giá lạnh mùa đông
Tiễn bước người đi, không nói nên lời
Nghẹn ngào trong giây phút cuối
Hẹn ngày gặp lại không em?
Sao em buồn nước mắt hoen mờ A7]
Chiều trong công viên chen chút đường phố đông
Ôm con trong tay buồn man mác dâng ngập lòng
Nhìn nét ngây thơ, rù con bước vào đời
Trái tim thắt đau phận Làm cha biết ra sao!
Nếu tình duyên mình một ngày lìa đôi
Xin hiểu dùm em nào phải đổi ngôi
Song thân bảo em mòn mỏi
Yêu nhau đã nhiều năm rồi
Sao anh chẳng mai mối hỏi han.
Ba năm bên nhau, ba mươi năm xa cách
Thời gian trôi mau ngày hội ngộ nhìn nhau
Buông chút dỗi hờn “Bạn còn nhớ không?”
Tiếng còi sân ga chờ ra đi
Đau xé lòng em đẫm lệ sầu
Em mong anh đến lần này thôi
Xin khóc vạn lần để thấy nhau