Có nhân duyên được làm con của mẹ cha
Dẫu có nghèo, cha mẹ cũng luôn để con vui
Được học hành, chơi đùa cùng thầy cô, bè bạn
Quãng đời đầu con chỉ biết những yêu thương.
Lần đầu tiên anh thấy em
Dòng thời gian quên trôi
Và con tim anh nhói lên
Ước muốn sẽ được che chở em cả đời.
Bậu dệt đôi chiếu Định Yên
Làm đôi chiếu cưới, để riêng tôi sầu
Bậu về phơi chiếu nhà sau
Ngỡ như đem sầu ra phơi.
Ngày chiều xuân, tràn ngập nắng vàng
Anh xao xuyến, nhìn em má hồng
Môi em cười, đẹp cánh hoa xuân
Tay trên tay, tặng em đóa hoa hồng.
Xuân về, anh ôm cả giấc mơ xuân.
Mùa xuân của em
Là vòng tay anh, ấm áp an lành
Mùa xuân của anh
Là bờ môi em, khát khao êm đềm.
Ai buông sáu câu mà nghe nhói đau trong lòng
Nhìn cây rau đắng sao bằng đắng cuộc tình tôi
Lời thương chưa nói để giờ ôm sầu mình thôi.
Sương giá chợt tan, màu trời thật yên
Dáng nào lạ quen ai thoáng bên hiên
Có đâu hẹn nhau mà lòng náo nức.
Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên,
Mưa nhớ gì thì thầm ngoài hiên,
Bao đêm tôi đã một mình nhớ em,
Đêm nay tôi lại một mình.
Nhớ em vội vàng trong nắng trưa,
Áo phơi trời đổ cơn mưa,
Bâng khuâng khi con đang còn nhỏ,
Tan ca bố có đón đưa.
Người hãy đến bên em đêm nay một chút thôi
Ngoài trời đêm đen trong cơn giông, con tim buốt lạnh
Một thoáng mưa rơi rơi, một áng mây nhẹ trôi
Hãy đến bên em cùng tách cà phê ấm lòng