Anh thương em nhiều nhưng vất vả chưa giàu sang
Họ đến bên em mang lụa gấm trao bạc vàng
Phải làm sao đây, nghe lời ba má nhủ?
Đừng bận tâm anh! dù tình có chua cay
Tình mình hôm nay thôi đành phải dừng lại
Cuộc sống không tiền làm sao giữ được nhau
Mười năm trôi qua hai ta bước chung đường
Có lẽ bây giờ không còn ai bước qua.
Chắc tại anh nghèo em phụ tình anh
Cũng vì chữ tiền em bỏ theo người
Tình mình lầm lỡ ai ơi, mười năm có nhau trong đời
Ai cũng thầm nghĩ mình đẹp đôi
Tuổi mộng vào yêu em ước mơ thật nhiều
Mơ cho tương lai cho tình yêu đôi ta
Mãi cùng nhau sánh bước trên đường đời
Yêu nhau trọn đời mãi không xa rời.
Đôi mắt ấy long lanh như sương sớm
Nụ cười kia như gió gọi xuân về
Sợi tóc nào cột chặt những cơn mê
Để ta luôn bên lề trong giấc ngủ
Đêm nhìn vầng trăng treo giữa khung trời xa
Cô đơn tìm về trong nhớ thương những kỷ niệm qua
Tình lỡ làng vòng tay bơ vơ
Ta ôm giá băng những đêm xa người
Lạnh lùng cơn gió gào.
Buổi chiều ngồi đây nhớ em
Bên thềm trời đổ cơn mưa
Nhớ từng tiếng nói dịu êm
Nhớ từng nụ hôn nồng ấm.
Một năm nữa qua, ta bước chung đôi
Còn có biết bao nhiêu điều chưa nói
Tình em với anh, đâu kết bằng lời
Mình theo bước nhau đi chung cuộc đời
Tình cờ anh gặp em trên chuyến xe định mệnh
Tình cờ em gặp anh chưa hết ngày lênh đênh
Một ngày không gặp nhau em có còn nhung nhớ
Một ngày em về mau đôi mắt tìm ngu ngơ.
Mẹ đặt tên em Nguyễn Thị Sài Gòn
Em sinh ra đời một ngày cuối tháng tư
Con thuyền mong manh vẫy tay từ biệt
Gạt lệ ra đi xin làm thân lữ thứ.