Tìm trong mưa hiu hắt những cánh phượng ngày xưa
Tìm những ngày nắng hạ chỉ nghe tiếng ve lòng
Tìm một điều rất thực ta chạm vào hư không
Ngôi nhà ai quen thuộc mà sao thấy lạnh lùng.
Thuyền anh lạc lối giữa mây tình
Gió chiều thổi lạnh chết hồn yêu
Thương hoài kỷ niệm mãi vấn vương
Hương xưa còn đọng hình bóng cũ.
Mình tôi lặng bước giữa đêm mưa buồn
Người ơi có nhớ những ngày yêu thương
Mà vội đi không chút vấn vương
Để tôi với nỗi cô đơn
Âm thầm từng đêm mong nhớ
Ngày mình quen nhau đâu ai ngờ tình dang dở
Hai đứa cơ hàn nhưng cùng chung ước mơ
Hẹn thề cùng nhau bên nhau suốt cuộc đời
Dẫu có thể nào mình sẽ nắm chặt tay
Phố đông không đèn tôi lê bước dài
Nhớ về kỷ niệm ngày còn chung đôi
Giờ anh hạnh phúc bên người
Còn tôi lẻ bóng đơn côi
Nỗi lòng biết tỏ cùng ai.
Em nhớ năm xưa Tết thật vui
Mẹ may áo mới những hoa tươi
Cho em và cả anh em nữa
Hai đứa mừng vui cứ mỉm cười
Rồi ai cũng bỏ anh ra đi
Chỉ còn vầng trăng ở lại
Rồi ai cũng bỏ anh ra đi
Chỉ còn em đầy bối rối.
Này em mùa đông đã sang
Chiều vương làn khói miên man
Về đâu một cánh chim bay
Sương buồn se sắt, cánh chim lạc bầy ..
Xin đời chút hồn nhiên.
Như câu kinh diệu huyền.
Trong cõi tình nhân duyên,
Có lời tôi yêu em.
Người hỡi, trong bóng đêm u hoài, ai thương nhớ ai?
Người hỡi, có nhớ đêm nào mặn nồng ta chung gối mộng?
Mưa ngất ngây buồn, sương thấm ướt hồn, bóng tối cô đơn.