Ngồi lại nhé, hôm nay trời thưa nắng!
Khách khoan về, bóng xế tàn buổi trưa
Dùng dằng mãi, mây kéo sang vần vũ
“Vũ vô cương tỏa, năng lưu khách” dưới mưa.
Cho tôi trói được thời gian
Tôi sẽ không quên buộc thuyền tình vào
Cho tôi tụ được trời sao
Tôi sẽ xây lầu tình đón em sang.
Hạ ơi! Hạ trườn trên tay em
Trôi về thu lúc nào, em không biết!
Hạ dỗi hờn, bỏ ngỏ lối, chiều nay
Phượng ơi, phượng đỏ hôm nao
Chiều nay xao xuyến đợi những cánh sẫm âm thầm
Vời vợi hứng ngày xưa, vời vợi hứng ngày xưa
Cảm ơn chiếc lá rơi
Cảm ơn chiếc lá vàng rơi
Nhắc ta biết rằng mùa qua
mùa qua trước ngõ
Tuổi xuân trôi theo làn gió
Thu sang, để mùa đông về.
Ngày ta yêu nhau tình yêu bay cao
Xây bao mơ ước dệt nhiều mộng mơ
Mơ đôi ta tình mãi mãi không xa
Thu bên nhau tình thấm đậm màu yêu.
Rượu nào rượu không say?
Tình nào không men cay?
Hỏi lòng còn mê say
Ta đưa tay vẫy bóng thiên đường
Ta đưa tay ngắt đóa vô thường
Một trời cõi bao la
Chợt nhìn lại quanh ta
Biết tìm đâu giây phút sum vầy!
Khi anh chạm vào em là bão tố, là giông gió, cả cuộc đời cũng chạm vào em!
Một dòng nước mềm… con thuyền tới rẽ đôi làn sóng êm
Anh đã chạm vào em, bằng tiếng hát sầu chất ngất, câu tuyệt tình cũng chạm vào em
Từng giọt bọt thủy tinh, bồng bềnh nổi trôi, trên vai mưa ướt người.
Sao anh còn chưa bước vào nhà em?
Sao hãy còn loanh quanh đầu ngõ?
Hoa em hồng giữa ngọ, con ong còn vòng vo.
Đời người con gái mười hai bến sông
Biết bến nào trong biết sông nào đục
Cuộc đời vui sướng ai hay
Phận đời con gái như thuyền xa bến sông
Mình nhìn nhau lần cuối để rồi mai cách xa
Em về nơi xứ lạ là tình ta phôi pha
Đừng trách làm chi, thôi em hãy về đi
Tiếc thương để làm gì khi tình ta chia ly