Xuân Về Trên Quê Mẹ

Tôi trở về với quê, trong một ngày xuân ấm
Tôi trở về chốn xưa, nơi mẹ cha chờ đón
Những ngày còn bé thơ, nơi bình yên là đấy
Nơi tôi trở về, hạnh phúc làm sao nguôi

Nỗi Nhớ Còn Lại Bên Đời

Những cơn mưa cuối mùa vội vàng rơi trên phố vắng
Anh vẫn còn ngồi đây trong căn gác vắng cô đơn
Mùa thu đi qua, chiếc lá úa tàn rơi về cội
Tình em chia xa, hoàng hôn tan trong chiều tím

Cố Nhân

Đôi {G] khi lòng thấy u hoài
Nhìn làn mây trắng bỗng nhớ người đã xa
Nghe gió về hoa lá đong đưa
Lao xao trong nắng lời xưa thầm thì.

Thuở Hoàng Lan

Yêu thương như cây hoa trái thơm xanh
Sao vườn địa đàng nay chợt vắng
Yêu thương như cơn giông bảo mênh mông
Che đời tôi kiếp sông u hoài.

Duyên Kiếp Lỡ Làng

Anh biết em vẫn còn, còn yêu anh phải không?
Nên mới chưa lấy chồng, thời gian cũng mấy đông
Tình yêu thuở xưa vùi trong gió mưa
Anh nhắc lại làm gì cho khổ lụy một đời, Tìm quên nhé anh