Biết anh giàu sang mình không chung lối mộng
Để em ôm hoài giấc mộng tình vỡ đôi
Thì thôi anh ơi ta đôi đường đôi ngã
Ước mộng chi nhiều em đếm bước đơn côi
Nếu em nghe qua bài hát này
Thì anh đã khuất theo rặng đường mây
Nếu em nghe những lời giã từ
Thì xin đôi mắt ngưng đọng mùa ước trao muôn ngàn gió
Gởi bao trăn trối trong cơn mù xa
Giờ anh thoi thóp giữa gian ngục tối
Nào được thoát ly tâm hồn bay xa
Hoàng hôn đến bóng chiều rơi
Đà Lạt ơi nhớ thật nhiều
Ngày hôm đó trời mưa mưa tầm tã
Một mình anh lê gót giữa mưa buồn
Mưa vội vã mưa từ đâu mang thương nhớ về.
Gió xuân đưa mây chiều về nắng Xuân đưa tin nhạn về
Giờ này hương lúa thương gợi tình quê
Lòng người tha hương khóc biệt ly
Con đường này hai đứa thường đi qua
Bao nhiêu lời hứa bao nhiêu là kỷ niệm
Rồi một hôm trên con đường vắng em nói rằng em mơ
Em mơ đôi mình sẽ đẹp đôi suố t cuộc đời
Giã biệt đô thành tôi về thăm người xưa
Qua bao tháng ngày mong chờ
Đường làng quanh co cây me già còn đó
Mà nàng giờ ở nơi đâu?
Hỏi thăm nghe tin người đã lấy chồng, cách biệt ngàn con sông
Lòng nghe chua xót trong não nề,
Những lời hứa câu thề giờ chìm vào cơn mê
Ngày mai nào ai biết ai hay
Người còn đó ta còn đây
Hay cách xa vời vợi
Ngày mai nào ai biết ai hay
Trời xanh nắng hay mưa bay
Hay bão rơi bên đời.
Dùng lời yêu thương, đưa nhau vào bẫy tình
Bởi ta ngu si tin lời trót lưỡi đầu môi
Dặn lòng không tin, không sa vào cạm bẫy
Nhưng có ngờ đâu!? Tỉnh ra thì quá muộn màng!
Chiều nay ra đứng nơi bến sông ngóng con đò xưa
Nghe mấy câu ới ơi hò ơi
Nhớ thương ai chín đợi mười chờ
Trách người đành sao quên em trách người làm đau con tim
Anh bỏ đi rồi để đêm nằm đơn bóng lẻ loi.
[ĐK: ] Cầm tay em! Cầm tay em! Hãy cầm tay em!
Dìu em đi! Dìu em đi! Hãy dìu em đi.