Chữ tiền sắc lắm người ơi
Chia đôi chữ hiếu bẻ đôi chữ tình
Ai thương ai hiểu cho mình
Ai quên đi rồi máu mủ tình thâm.
Sao người không về đêm nguyên tiêu
Để bóng ai nghiêng giữa ga chiều
Trăng gượng mỉm cười lưng chừng núi
Tôi chép thơ tình mỏi mùa yêu
Bậu ơi! Bậu bỏ đi rồi
Đêm hôm mà có kẻ đứng ngồi không yên
Thương bậu chẳng biết đâu tìm
Nhìn theo con nước bóng chim xa mờ
Mai đây anh có qua đời
Thì ơn em dẫu xuống tuyền đài còn mang.
Cuối đời ta vẫn còn nhau
Cuối đời tình vẫn đậm sâu
Tháng ngày đây đó viễn du
Dắt dìu về cuối trời thu.
Chim bay ngược gió chim về
Người ơi gối mỏi chân mòn về đi
Lẻ bầy chim sầu ngân tiếng hót
Người về chưa ai nhắn đặng tôi về.
Lần đầu gặp em như hương gió xôn xao
Mang đến bên anh bao niềm nhớ thương ngọt ngào
Ôm ấp ngày đêm ta thầm mơ ước
Đời muôn lối hoa đôi ta cùng chung bước.
Ngày cấy mạ non, ngày xanh tuổi em trăng tròn
Ngày lúa vàng bông, ngày em bước qua bờ sông
Có ai theo chồng mà nghe nát tan trong lòng
Kêu người em không thương là chồng, em có buồn không?
Đừng tưởng ta say, ta say trong ly rượu đầy
Đừng tưởng ta say rồi người lại bỏ ta đi
Không lời từ giả phân ly, bỏ mặc ta nơi chốn này
Tôi nắn nót cung đàn viết lên nốt nhạc về chuyện tình tôi
Lúc tuổi còn đôi mươi tôi yêu người con gái nàng thích hoa mười giờ
Nàng thì yêu hoa tôi ôm đàn ngồi hát hai đứa trộm nhìn nhau
Tình đã thầm trao biết em trong sang giàu phận nghèo tôi đâu dám nói lời yêu em.