Thôi trả về hết cho mây
Những nồng cay thuở nào ta với người
Thôi trả về hết cho em
Nụ môi hôn một lần trao đắm đuối
Để mai em theo người
Lời tình nào còn đắng chát trên môi
Để mai em theo người
Cơn đau nào còn lại mãi trong đời
Mùa xuân xuân bình an, hạnh phúc sống vui thanh nhàn
Muôn hoa nghinh đón tết sang
Vang tiếng chim hót mừng, xanh đất trời khoe thắm
Hươnggió xuân dịu êm, vấn vương lòng ai chào xuân đến
Thương về em bóng dáng chiều xa vắng
Tình nhạt nhòa tình hứa năm xưa
Dù thời gian có phai màu hoa
Mây cũng dịu dàng khi tiễn đưa.
Anh hãy về thăm Huế mộng mơ
Ngắm sông Hương nhìn trăng Vỹ Dạ
Núi Ngự Bình rợp bóng thông xanh
Thăm người em chiếc nón bài {Bb] thơ.
Ngày xuân ta rong chơi trong vườn hoa
Chiều chiều lộng gió hương xuân tỏa ngát
Xuân ơi xuân về thắm tươi vườn xuân
Xây đắp tình xuân đón chào năm mới.
Anh hay chăng mùa xuân sang
Có nghe tim em rộn ràng
Một đêm, một đêm trăng sáng huy hoàng
Trăng soi trên đồi hoa sim
Cánh dài màn đêm lắng im
Lặng nghe giờ đây tiếng ca mong chờ
Gặp em trong công viên chiều tắt nắng
Lại làm quen em ơi tuổi xuân bao nhiêu
Tuổi mười tám trăng tròn qua rồi anh ơi
Sao lại hỏi tuổi chi làm em thẹn thùng.
Ngồi đây ngắm Sông Hoài trôi lờ lững
Phố Hội đêm rực rỡ những hoa đèn
Trăng vằng vặc bờ sông người tấp nập
Kẻ đi chơi, người đi thả hoa đăng
Chỉ còn lại vài chiếc lá, mùa đông đến cũng theo gió xa cành
Chiều đan mây mờ xa cánh nhạn, ta chờ người ngày qua và ngày qua
Chỉ còn lại hàng hiên vắng, bờ ghế đá hôm nao dáng em ngồi
Con nước sông đầy vơi kỷ niệm, bầy chim di bay mãi không về
Nhiều đêm cứ ngỡ trong mơ
Gặp người thiếu nữ dáng thơ ngọc ngà
Dịu dàng mắt ngọc môi xinh
Nhân tâm như một vầng trăng sáng ngời.